PDA

View Full Version : Những bài thơ hay nhất về Mẹ



minhnhat
30-07-2013, 09:52 AM
Bài thơ:

U ỐM


Tác Giả: Bất Minh


http://thaicucthieugia.com/images/stories/minhhoa2/goc_san_va_khoang_troi/u%20m%20.jpg
U ốm nằm nhà, không ra đồng được


U ốm nằm nhà
Không ra đồng được
U đắp kín chăn
Mặt quay vào vách

Em vẫn đi học
Đường xa càng xa
Người em ở lớp
Lòng em ở nhà

U uống thuốc chưa?
Hạ rồi cơn sốt
Vắng vẻ một mình
U vui sao được?


http://thaicucthieugia.com/images/stories/minhhoa2/goc_san_va_khoang_troi/m%20gi%20.jpg

Buổi học dài quá
Mãi mới trống về
Em vượt con đê
Theo đàn cò trắng
Thiếu u trên đồng
Nhiều người cũng vắng

Mồ hôi ướt trán
Em càng bước mau
Bướm bay mặc bướm
Em thèm bắt đâu...

Em về đến cửa
Đã gọi: U ơi!
U cố quay lại
Nhìn em mỉm cười

Củi lửa nhen rồi
Nấu nồi cháo trắng
Đập trứng bỏ hành
U ăn ngon lắm !

Ghét cái bệnh tật
Làm U mệt người
Đừng ai ốm cả
Là vui nhất đời!

minhnhat
30-07-2013, 10:51 AM
Bài thơ:


Mẹ Ốm


Tác giả: Trần Quốc Bảo


http://thaicucthieugia.com/images/stories/minhhoa2/goc_san_va_khoang_troi/m%20m.jpg


Mẹ bị sao hở mẹ?
Hình như không được khoẻ,
Mẹ hãy nói con nghe
Mẹ đau chỗ nào nè!

Mẹ ngồi cho thật yên
Con cạo gió mẹ nhé
Gió ra hết mẹ khoẻ
Lòng con tan u phiền.

Mồ hôi vã như tắm
Trên lưng mẹ của con
Cơn nóng sốt hẳn còn
Chắc là mẹ mệt mỏi.

Trúng nắng rồi mẹ ơi!
Vất vã chi mẹ hỡi
Con nay thời đã lớn
Tự nuôi sống được rồi.

Thôi mẹ hãy nghĩ ngơi
Đừng bận tâm chi cả
Con đi chợ mua cá
Nấu cháo mẹ ăn nha?

Con làm được mẹ à,
Bếp núc có gì khó
Mẹ đừng lo con có
Thừa cái sự đảm đang.

Con đắp chăn mẹ ấm
Ly nước để cạnh bàn
Mẹ lam lũ cơ hàn
Tiều tụy con thương quá.


http://thaicucthieugia.com/images/stories/minhhoa2/goc_san_va_khoang_troi/m%20.jpg
Mẹ ốm con xót dạ, mẹ chóng khỏe con vui...

Mẹ ốm con xót dạ
Mẹ chóng khoẻ con vui
Mong lại thấy nụ cười
Hằng ngày trên môi mẹ.

31-12-2005

thieugia
30-07-2013, 03:08 PM
Bài thơ:

U ỐM


Tác Giả: Bất Minh


http://thaicucthieugia.com/images/stories/minhhoa2/goc_san_va_khoang_troi/u%20m%20.jpg
U ốm nằm nhà, không ra đồng được

Tôi coi đi coi lại cái hình này, nhìn hình cậu bé lo cho mẹ thấy thương quá.

Bài thơ U Ốm là một bài thơ rất hay viết về bậc sinh thành.

Xưa, vào cái thế hệ chúng tôi (trước giải phóng), thế hệ sinh ra và lớn lên ở miền Bắc thì hầu như ai cũng thuộc. Thuộc bởi nội dung của bải thơ thật cô đọng, xúc tích, tình cảm mẹ con thật gần gũi, ấm cúng, đặc biệt là sự quan tâm sâu sắc, sự băn khoăn lo lắng, bứt rứt đến chồn chân bồn cẳng của người con dành cho người mẹ ốm nằm ở nhà. Thuộc bởi đây là bài thơ được đưa vào chương trình giáo dục bậc tiểu học và là bài học thuộc lòng. Đáng tiếc bây giờ, vì tình cảm đầy đủ rồi nên người ta không đưa vào để giáo dục cho trẻ em...

Đã lâu lắm mới nghe lại bài thơ, tối về đọc lại cho cả nhà nghe vậy mà vẫn cứ thấy nao nao lòng. Sáng nay ra công viên hỏi mấy đứa học trò, không đứa nào biết. Tự dưng cảm thấy buồn!... Và rồi lại thấy tự hào, thấy hãnh diện về "thằng nhỏ" trong thơ. Và rồi lại chợt nhận ra rằng, trẻ khi xưa tuy nghèo nhưng hiếu để trong khi đám trẻ bây giờ, tuy đầy đủ nhưng tình cảm lại chẳng có bao nhiêu.

Buồn !

thieugia
30-07-2013, 03:39 PM
Bài thơ:

Nghe tin mẹ ốm


Tác giả: Cao Xuân Sơn


http://thaicucthieugia.com/images/stories/minhhoa2/goc_san_va_khoang_troi/mei%20i%206.jpg
Nghe tin mẹ ốm !

Đôi dòng lo hão, thương suông...
con xa, xin mẹ vơi buồn, gượng vui
thư đi, hồn vía theo rồi
thân trai giờ chẳng đáng nồi lá xông


http://thaicucthieugia.com/images/stories/minhhoa2/goc_san_va_khoang_troi/ni%20l%20xng%20.jpg
Thân trai chẳng đáng một nồi lá xông

3-1990.

taothao
30-07-2013, 03:47 PM
Đôi dòng lo hão, thương suông...
con xa, xin mẹ vơi buồn, gượng vui
thư đi, hồn vía theo rồi
thân trai giờ chẳng đáng nồi lá xông

Quả thật hay tuyệt. Cảm xúc được thể hiện qua những vần thơ tuyệt hay.

bach_ho
30-07-2013, 04:29 PM
Thơ nói về mẹ, nhất là "Mẹ ốm" thì không thể không nhắc đến thơ của Trần Đăng Khoa. Bài thơ Mẹ Ốm của Trần Đăng Khoa mới là số dzách.

MẸ ỐM

Tác giả: Trần Đăng Khoa

Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Nắng mưa từ những ngày xưa
Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan.

http://thaicucthieugia.com/images/stories/minhhoa2/goc_san_va_khoang_troi/u%20m%20.jpg

Khắp người đau buốt, nóng ran
Mẹ ơi! Cô bác xóm làng đến thăm
Người cho trứng, người cho cam
Và anh y sĩ đã mang thuốc vào.

Sáng nay trời đổ mưa rào
Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương
Cả đời đi gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi.

Mẹ vui con có quản gì
Ngâm thơ kể chuyện, rồi thì múa ca
Rồi con diễn kịch giữa nhà
Một mình con sắm cả ba vai chèo.

Vì con, mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
Con mong mẹ khoẻ dần dần
Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say.
Rồi ra đọc sách, cấy cày
Mẹ là đất nước,tháng ngày của con...

1970


Bach_ho sưu tầm

thieugia
31-07-2013, 09:35 AM
Quả thiệt đây cũng là một bài thơ cực hay về mẹ.
Bài thơ này cũng là bài thơ nằm trong chương trình giáo dục khi xưa. Và cũng rất tiếc không hiểu vì nguyên do gì mà người ta lại không đưa bài thơ này vào trong chương trình giáo dục. Phải chăng tình cảm mẹ con nay đã lỗi thời hay...

bach_djen
31-07-2013, 11:37 AM
Quả thiệt đây cũng là một bài thơ cực hay về mẹ.
Bài thơ này cũng là bài thơ nằm trong chương trình giáo dục khi xưa. Và cũng rất tiếc không hiểu vì nguyên do gì mà người ta lại không đưa bài thơ này vào trong chương trình giáo dục. Phải chăng tình cảm mẹ con nay đã lỗi thời hay...

Bây giờ khác rồi thầy ơi ! Bây giờ mẹ ốm không có nằm nhà nữa mà mẹ đã ốm thì mẹ phải đi nằm bệnh viện; Mẹ cũng không phải ăn cháo trắng, ăn cháo có "đập trứng bỏ hành" nữa mà mẹ bây giờ là truyền đạm, truyền nước biển; Mẹ cũng không nhận trứng nhận cạm mà mẹ chỉ việc nằm nhận phong bì thầy ơi.


http://thaicucthieugia.com/images/stories/anh_bai_dang/images.jpg

http://ihay.thanhnien.com.vn/Pictures20136/Hutieugo/bst/myxuan2.jpg
Người ta thích Mỹ Xuân...

http://sohanews2.vcmedia.vn/2013/maitho3-1372035624793.jpg
Nghe đâu đưa bà Tưng "zú đại" vào trong chương trình giáo dục bậc tiểu học.

Bây giờ khác rồi, những chuyện hiếu để xưa bây giờ ai người ta đọc thầy ơi. Bây giờ người ta thích những Ngọc Trinh, Mỹ Xuân. Sắp tới, con nghe đâu có người đang đề xuất sẽ đưa bà Tưng "zú đại" vào trong chương trình giáo dục bậc tiểu học đấy thầy ạ.
Dzui ghê, thầy hỉ !

nha_que
02-08-2013, 01:59 PM
Thơ nói về mẹ, nhất là "Mẹ ốm" thì không thể không nhắc đến thơ của Trần Đăng Khoa. Bài thơ Mẹ Ốm của Trần Đăng Khoa mới là số dzách.

MẸ ỐM

Tác giả: Trần Đăng Khoa

Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Nắng mưa từ những ngày xưa
Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan.

http://thaicucthieugia.com/images/stories/minhhoa2/goc_san_va_khoang_troi/u%20m%20.jpg

Khắp người đau buốt, nóng ran
Mẹ ơi! Cô bác xóm làng đến thăm
Người cho trứng, người cho cam
Và anh y sĩ đã mang thuốc vào.

Sáng nay trời đổ mưa rào
Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương
Cả đời đi gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi.

Mẹ vui con có quản gì
Ngâm thơ kể chuyện, rồi thì múa ca
Rồi con diễn kịch giữa nhà
Một mình con sắm cả ba vai chèo.

Vì con, mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
Con mong mẹ khoẻ dần dần
Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say.
Rồi ra đọc sách, cấy cày
Mẹ là đất nước,tháng ngày của con...

1970


Bach_ho sưu tầm

Phát hiện thú vị về bài thơ "Mẹ Ốm" của Trần Đăng Khoa


*LỜI KỂ CỦA NHÀ THƠ:

Dạo chiến tranh chống Mỹ, một buổi trăng suông, hai mẹ con nhà thơ tỉnh giấc sớm, không có đồng hồ, tưởng trời đã sáng, Trần Đăng Khoa cắp sách đến trường còn mẹ thì đi chợ. Tới trường lúc trăng lặn, nhà thơ mới biết mình nhầm và phải chờ trời sáng. Còn mẹ nhà thơ thì gặp chuyện hết sức kỳ lạ.
Trên đường tới chợ, mẹ nhà thơ gặp một cô gái. Hai người vừa đi vừa trò chuyện cho quên quãng đường dài. Rồi cô gái mời bà mẹ ghé nhà cô chơi vì trời còn sớm quá. Vào tới nhà, cô gái thu xếp chỗ nằm và mẹ nhà thơ ngủ thiếp đi.
Câu chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu buổi sớm hôm đó một ông lão đánh dậm không nhìn thấy một người đàn bà đang nằm trên một ngôi mộ đất còn đang mới, đôi quang gánh để bên. Sợ hãi tưởng có người bị chết, ông lão kêu ầm lên khiến mẹ nhà thơ tỉnh dậy. Khi biết vừa gặp “ma”, về tới nhà, bà lăn ra ốm. Trận ốm kéo dài hai tháng khiến bà rụng hết cả tóc. Bài thơ Mẹ ốm ra đời trong hoàn cảnh đó.


Trên đây là câu chuyện em đọc được trong cuốn sách “Lý giải hiện tượng dị thường - tập 2: Hiện Tượng Tâm Linh”, tác giả là nhà Vật lý Y sinh Đỗ Kiên Cường (NXB Trẻ. 2001). Nhận thấy đây là câu chuyện có tình tiết ly kỳ hấp dẫn và rất thú vị vì xưa nay em không thấy sách vở hay tài liệu nào đề cập đến nguyên do của “Mẹ Ốm” và sự ra đời của bài thơ, vậy em xin trích nguyên si để mọi người cùng biết.

bach_ho
10-11-2013, 11:24 AM
Mẹ ốm


Tác giả: Bất Tường


http://thaicucthieugia.com/images/stories/Thanh_Ngu_Co_Su/Co_su/ha%207.jpg


Mấy hôm nay mẹ ốm

Cả nhà ai cũng buồn

Cún con dậy rất sớm

Thơ thẩn ngồi góc sân

Con rón rén bước chân

Mẹ ơi mẹ uống thuốc

Thuốc bố mua rất ngọt

Mẹ uống thử mà xem

http://thaicucthieugia.com/images/stories/tap_luc_truyen/Ngu_thuong/hiu%2014.jpg
Mẹ ơi mẹ uống thuốc !

Cháo con nấu gạo thơm

Hành vườn nhà ta đấy

Quả trứng này con lấy

Ở ổ gà đẻ sau.

http://thaicucthieugia.com/images/stories/tap_luc_truyen/Ngu_thuong/hiu%2020.jpg

Mai con làm bác sĩ

Mẹ sẽ hết ốm đau

Cái ốm mà đến nữa

Con cốc cho u đầu./.
-------------------------------------
Mình thích bài thơ này. Phải nói là tuyệt cú mèo >>>

minhnhat
10-11-2013, 11:50 AM
Mình góp một bài. Đảm bảo không hay, không cảm động không tính xiền ;)


Mẹ Ơi Đừng Ốm



Tác giả: Kim Giang


http://thaicucthieugia.com/images/stories/anh_bai_dang/b%20m%20hu%20giang.jpg

Từ xa con gọi điện về

Máy thì đã nhấc chẳng nghe thấy người

Giật mình! Mẹ ốm? Mẹ ơi!

Mẹ cười khan: Mẹ khoẻ rồi...Không sao

Tai con nghe tiếng lào thào

Hụt hơi như nóng rát bào ruột gan...

http://thaicucthieugia.com/images/stories/tap_luc_truyen/Ngu_thuong/hiu%201.jpg

Trái nắng trái gió - con van

Đừng làm Mẹ ốm - Mẹ đang một mình!

Chẳng đừng - Cho ngửa tay xin

Ốm đau mặc sức cứ hành con đây

Vóc xương năm tháng héo gầy

Còn mang nỗi nhớ tháng ngày dẳng dai

http://thaicucthieugia.com/images/stories/tap_luc_truyen/Ngu_thuong/hiu%2016.jpg

Trông Cha biền biệt... Trông hoài!

Các con bận việc mỗi người mỗi nơi.

Mẹ đừng ốm nhé Mẹ ơi !

Ngóng về phương Mẹ bời bời âu lo...!

http://thaicucthieugia.com/images/stories/tap_luc_truyen/Ngu_thuong/hiu%206.jpg
Ngóng về phương Mẹ bời bời âu lo...!

nhan_voky
10-11-2013, 05:29 PM
Bài thơ:

U ỐM


Tác Giả: Bất Minh


http://thaicucthieugia.com/images/stories/minhhoa2/goc_san_va_khoang_troi/u%20m%20.jpg
U ốm nằm nhà, không ra đồng được

minhnhat, sao lại ghi tác giả là Bất Minh ? Bài thơ này là của một nhà thơ rất nổi tiếng chuyên viết thơ văn cho con trẻ, ông tên là Phạm Hổ chứ "Bất Minh" hồi nào ?
Dưới đây là bài viết của một tác giả mà theo mình thì ông này mới chính là ông... "Bất Minh" nè.


Vĩnh biệt tác giả “Mẹ ốm”

Hôm nay tôi đến văn phòng, vừa bật máy tính lướt qua các báo Việt nam và quốc tế xem qua tin tức như thường lệ thì tôi giật bắn người khi nhìn thấy cái tít “Vĩnh biệt Nhà thơ Phạm Hổ”. Hầu như các báo Việt nam và BBC đều đưa tin ông đã mất ngày 4-5-2007, an táng ngày 8-5-2007. Các báo đều tóm tắt về tiểu sử, sự nghiệp và tài năng văn thơ của ông, nhất là văn thơ cho trẻ em. Buông ly cà-phê, gạt hết mọi việc, tôi đọc hết các bài báo trong ngày nói về ông. Không thể làm việc tiếp, tôi vào Google search “Phạm Hổ” bằng tiếng Việt, thấy có 10.600 mục nói về ông và thơ của ông, vì hai chữ Phạm và Hổ chỉ đi với nhau khi nói về ông.Tôi đã lầm khi nghĩ số người biết, nhớ và kính mến ông qua thơ văn như tôi không nhiều và ông không mấy nổi tiếng !

Tôi không quen biết ông, chưa bao giờ gặp ông. cũng chưa bao giờ nhìn thấy ông. Thậm chí hôm nay ông thành người thiên cổ, tôi mới lần đầu được nhìn thấy ảnh ông. Tôi ngắm mãi ảnh ông. Trông ông chất phác, hiền lành như cha tôi, như bao người nông dân một nắng hai sương ở Thái bình quê tôi. Nhất định ông không phải là người cần tìm tới Cô đầu ở phố Khâm thiên hay, tệ hơn, khói thuốc phiện để tìm cảm hứng sáng tác như những bậc đàn anh của ông trong nghiệp văn chương. Nhất định ông cũng không ra vẻ thế này thế khác (chẳng liên quan gì tới văn chương) nhằm tạo – nói như thời nay – một “thương hiệu” Phạm Hổ như một vài đàn anh của ông. Thời trẻ, nhất định ông cũng không cần để tóc dài, ở bẩn, ăn mặc dị hợm, rượu chè be bét, ồn ào vv ra vẻ văn nghệ sĩ như vô số “thi sĩ” đàn em của ông sau này. Nhất định ông không tìm cách này cách khác để người khác ca ngợi văn, thơ của ông, lăng xê văn, thơ của ông vv và vv.

Ông lại càng không biết tôi là ai vì tôi chỉ là một thằng bé nhà quê vô danh, tuổi tác ở hàng cháu chắt của ông, nhưng nghe tin ông mất, tôi thấy buồn, nỗi buồn ám ảnh tôi cả ngày, dù ông tạ thế ở tuổi 81. Tôi rất tiếc đã không thể về Hà nội, đến nhà tang lễ Bộ quốc phòng thắp một nén hương tưởng nhớ ông, đưa ông tới nơi an nghỉ cuối cùng. Tôi quyết định dừng mọi việc lại, viết ngay bài này như một nén hương vĩnh biệt ông.

Tiểu sử, sự nghiệp của ông tràn ngập trên các trang Web, nhất là trong mấy ngày hôm nay. Tôi đọc và thấy rất rõ rằng, vượt trên những dòng tiểu sử, bảng liệt kê các tác phẩm đó, ông là nhà thơ vĩ đại của tôi và có thể của nhiều người nữa. Ba bài thơ của ông đã được đưa vào SGK (tôi không nhớ lớp mấy, hình như là lớp 2 và 3) gần bốn mươi năm sau tôi vẫn nhớ. Có thể còn những bài khác mà tôi không biết. Một nhà thơ có tới 3 bài thơ được đưa vào SGK quả là đáng tự hào. Ông không biết, nhưng nếu biết, hẳn ông rất vui khi có ít nhất một thằng học trò nhà quê sau gần 40 năm vẫn nhớ các bài thơ ấy và tên người sáng tác ra nó. Ba bài thơ ấy là “Xe cứu hỏa”, “Mười quả trứng tròn” và “Mẹ ốm”. Tôi chắc là không chỉ một mình tôi nhớ thơ ông. Cả mấy chục triệu học sinh mấy chục năm học thơ ông chắc sẽ có rất nhiều người nhớ.

Các bài báo hôm nay đều nhắc tới những bài thơ “Những ngày xưa thân ái”, “Chú bò tìm bạn”, vv và các truyện “Sự tích các lòai quả”, “Tình thương”, “Cây bánh tét của người cô” vv làm tôi có cảm giác những bài thơ đã ăn vào máu bao thế hệ học sinh của ông đã bị đưa ra khỏi SGK ! Tôi chép lại đây theo trí nhớ ba bài thơ của ông tôi đã học. Trước hết là bài “Mẹ ốm” – nhầm chỗ nào bạn chỉ cho tôi với !

Mẹ ốm

U ốm nằm nhà

Không ra đồng được

U đắp kín chăn

Mặt quay vào vách

Em vẫn đi học

Trường xa càng xa

Người em ở lớp

Lòng em ở nhà

U uống thuốc chưa?

Hạ rồi cơn sốt?

Vắng vẻ một mình

U vui sao được?

Buổi học dài quá

Mãi mới trống về

Em vội ra trước

Bỏ cả bạn bè

Em vượt con đê

Theo đàn cò trắng

Thiếu u trên đồng

Nhiều người vẫn vắng

Mồ hôi ướt trán

Em bước càng mau

Bướm bay mặc bướm

Em thèm bắt đâu !

Em vừa đến cửa

Đã gọi U ơi

U cố quay lại

Nhìn em mỉm cười

“Củi lửa nhen rồi

Nấu nồi cháo trắng

Đập trứng bỏ hành

U ăn ngon lắm !”

Ghét cái bệnh tật

Làm u mệt người

Đừng ai ốm cả

Là vui nhất đời./.

Tôi không biết bình văn bình thơ. Tôi chỉ nghĩ sao nói vậy.

Ai trong chúng ta mà chẳng từng chứng kiến mẹ mình ốm? Bài thơ của ông thật tinh tế và cảm động. Dù ông là người Bình định, ông vẫn dùng từ “U” chứ không phải “Má”. Tôi không gọi mẹ bằng “U” mà bằng “Bu” nhưng tôi thấy chữ “U” vẫn thiết tha như “Bu” chứ không có gì xa lạ. Bạn hãy đọc khổ thơ đầu:

“U ốm nằm nhà

Không ra đồng được

U đắp kín chăn

Mặt quay vào vách”

Bạn thấy ngay hình ảnh một gia đình nông dân nghèo như 80% - 90 % dân số Việt nam là các gia đình nông dân khác. Hình ảnh “U đắp kín chăn, mặt quay vào vách” thật tinh tế. Tôi đã nhiều lần nhìn thấy mẹ tôi ốm, đắp chăn quay mặt vào vách, ngay cả khi mẹ tôi ốm ở Hà nội mấy năm gần đây.

“Em vẫn đi học

Trường xa càng xa

Người em ở lớp

Lòng em ở nhà”

“Em vẫn đi học” – đây là chuyện bình thường. “Một buổi đi học bằng ba năm đi đi cày” là câu nói bố mẹ ở nông thôn vẫn dạy con, và khi bố mẹ ốm thì vẫn bắt con đi học. Đi học nhưng “Người em ở lớp, Lòng em ở nhà” thì rõ ràng đó là đứa con hiếu thảo, thương yêu bố mẹ lắm. Tôi cứ nghĩ lẩn thẩn, nếu hôm đó đứa bé không thuộc bài, không chú ý nghe giảng bị thầy cô phạt thì tội nó biết bao. Bởi đầu óc nó còn mải lo nghĩ:

“U uống thuốc chưa?

Hạ rồi cơn sốt?

Vắng vẻ một mình

U vui sao được?”

Cái hành động này là tất yếu:

“Buổi học dài quá

Mãi mới trống về

Em vội ra trước

Bỏ cả bạn bè”

Tôi không hỉểu thơ văn mấy nhưng – bằng lý trí khi đã lớn - tôi thấy hai câu

“Thiếu U trên đồng

Nhiều người vẫn vắng”

Là câu nói của nhà thơ mô tả tâm trạng của đứa bé chứ không phải tâm trạng, suy nghĩ thực sự của đứa bé như cả bài thơ. Đây là một điều đáng tiếc và tôi chỉ mong tôi đã sai. Dù vậy tôi thấy nó không sống sượng chút nào, mẹ ốm nằm nhà thì trên đồng có nhiều người đứa bé cũng không cảm thấy đông vui.

Những câu thơ còn lại thì thật tuyệt:

Mồ hôi ướt trán

Em bước càng mau

Bướm bay mặc bướm

Em thèm bắt đâu !

Em vừa đến cửa

Đã gọi U ơi

U cố quay lại

Nhìn em mỉm cười.

Hình ảnh đứa bé cố bước mau, có thể vấp lên, ngã xuống trợt móng chân, tứa máu vài ba bận, nó cũng không cảm thấy đau như lúc khác, vừa về đến cửa đã gọi “U ơi” . Tình mẫu tử quả là mạnh mẽ. Hình ảnh người mẹ cố quay lại, nhìn con mỉm cười – dù trên đôi môi nhợt nhạt vì bệnh tật - mới đẹp đẽ, sống động làm sao. Hình ảnh đó đã làm đứa bé xua tan mọi lo lắng trong suốt buổi học và nó hạnh phúc khi được chăm sóc mẹ ốm :

“Củi lửa nhen rồi

Nấu nồi cháo trắng

Đập trứng bỏ hành

U ăn ngon lắm !”

Hình ảnh nồi cháu trắng đập trứng bỏ hành làm tôi ứa nước mắt. Không biết bao lần bu tôi, thày tôi, chị em tui ốm, cũng chỉ có món này chớ làm gì có món khác. Sức mấy mà dám thịt gà, còn để bán đi đóng tiền học, đong gạo hay làm giỗ chạp và bao việc khác nữa ... Một năm ngoài ngày Tết, ngày giỗ thì chỉ được ăn thịt dăm bữa mà thôi. Có khách đến nhà cũng vẫn ăn rau, chỉ rán hoặc “bác” (nghĩa là chiên hay rang) thêm hai quả trứng. Cảm ơn Phạm Hổ, ông là người Bình định sống ở Hà nội mà ông thấu hiểu cuộc sống ở nhà quê chúng tôi.

Nhìn thấy nụ cười của mẹ, được nấu cháo chăm sóc mẹ, tâm hồn đứa trẻ nhẹ nhõm và trở nên thật đẹp đẽ khi ngồi canh nồi cháo:

“Ghét cái bệnh tật

Làm u mệt người

Đừng ai ốm cả

Là vui nhất đời.”

Thật ra, khó có thể cắt nghĩa cái hay, cái đẹp của một bài thơ hay. Cái hay cái đẹp tự nó “tỏa hương” khi ta đọc nó.

Cảm ơn Phạm Hổ. Gần bốn mươi năm qua, mỗi lần mẹ tôi ốm, dù tôi ở bên cạnh hoặc không thể ở cạnh, tôi vẫn luôn nhớ và thầm đọc bài thơ “Mẹ ốm” của ông. Bài thơ “Mẹ ốm” của ông đã làm tôi trở thành người tử tế hơn, kính yêu bố mẹ tôi hơn, thương yêu chị và các em tôi hơn, và cũng trở thành người sống có trách nhiệm hơn. Nếu cô, bác, bạn bè, xếp, nhân viên của tôi và những người khác có khen tôi là người tử tế thì cũng phần nào nhờ ở bài thơ của ông. Không biết “Mẹ ốm” và các bài thơ khác hiện nay còn trong SGK cải cách hay không. Tôi sẽ buồn lắm nếu con tôi và các trẻ em Việt nam khác không còn được học bài thơ “Mẹ ốm” và các bài thơ khác của ông.

Sau này lớn lên, tôi không thấy ông ồn ào tranh dành địa vị hay danh hiệu như người khác. Thơ của ông không được đưa vào 100 bài thơ mà người ta gọi là “hay nhất thế kỷ” trong đó không ít bài không ai biết mà bây giờ có đọc liệu người đọc nhớ được mấy ngày? Đến khi ông mất, đọc tiểu sử ông, tôi mới biết ông đã đọat giải thưởng Nhà nước về VHNT – nhưng tôi chắc ông không mấy quan tâm. Sinh tiền ông đã nói “Suốt đời tôi chỉ mơ được làm cho các em những bài thơ nho nhỏ - như những hòn bi xanh đỏ các em chơi...” Phần thưởng lớn nhất của ông, tôi nghĩ không mấy ai có được, là tình cảm của người đọc đối với thơ ông.

Tâm hồn ông thật đẹp. Tâm hồn ông có đẹp, ông mới viết được những bài thơ hay và đẹp như thế cho trẻ em Việt nam chúng tôi. Xin cám ơn ông và mong ông yên nghỉ nơi vĩnh hằng.

nhan_voky
10-11-2013, 05:48 PM
Dưới đây là hai bài thơ khác của nhà thơ chuyên viết thơ thiếu nhi Phạm Hổ.


Xe cứu hỏa

http://fs.petrolimex.com.vn/File.ashx/9B958E84342E48E5898E2C339A4224B5/image=jpeg/1fd8a869f5a044e4bf18360030421e6d/01.jpg

Mình đỏ như lửa

Bụng chứa nước đầy

Tôi chạy như bay

Hét vang đường phố
*
* *
Nhà nào có lửa

Tôi dập tắt ngay

Ai gọi cứu hỏa

Có ngay! Có ngay! *

*) Theo Đỗ Quang Hạnh thì hai câu này nguyên bản là “Tớ đây ! Tớ đây !” nhưng về sau Nhà thơ sửa lại thành “Có ngay ! Có ngay”, ngại “Tớ đây ! Tớ đây !” có vẻ cộc lốc.



Mười quả trứng tròn


http://www.khoahoc.com.vn/photos/image/062012/25/danga.jpg

Mười quả trứng tròn

Mẹ gà ấp ủ

Mười chú gà con

Hôm nay ra đủ

Lòng trắng lòng đỏ

Thành mỏ thành chân

Cái mỏ tý hon

Cái chân bé xíu
*
* *
Lông vàng mát dịu

Mắt đen sáng ngời

Ơi chú gà ơi

Ta yêu chú lắm
*
* *
Trong bàn tay ấm

Chú đứng chú kêu

Mẹ gà lục tục

Chú ngoái nhìn theo
*
* *
Ta thả chú ra

Chạy ăn cùng mẹ

Chạy biến cả chân

Chạy sao nhanh thế
*
* *
Là gà của bé

Các chú đừng quên

Ăn khỏe lớn khỏe

Đẻ rõ nhiều lên./.

thieugia
28-11-2013, 04:46 AM
Ngồi Buồn Nhớ Mẹ Ta Xưa

http://thaicucthieugia.com/images/stories/Datviet_Namxua/ngheo_hen/khong%20c%20g.jpg

Bần thần hương huệ thơm đêm
Khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn
Chân nhang lấm láp tro tàn
Xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào

Mẹ ta không có yếm đào
Nón mê thay nón quai thao đội đầu
Rối ren tay bí tay bầu
Váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa


http://thaicucthieugia.com/images/stories/Datviet_Namxua/ngheo_hen/b%20lo%202.gif

Cái cò, sung chát đào chua
Câu ca mẹ hát gió đưa về trời
Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru

Bao giờ cho tới mùa thu
Trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm
Bao giờ cho tới tháng năm
Mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao


http://thaicucthieugia.com/images/stories/Datviet_Namxua/ngheo_hen/thn%20qu.jpg

Ngân hà chảy ngược lên cao
Quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm…
Bờ ao đom đóm chập chờn
Trong leo lẻo những vui buồn xa xôi


http://thaicucthieugia.com/images/stories/anh_bai_dang/Van_ve/tru.jpg

Mẹ ru cái lẽ ở đời
Sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn
Bà ru mẹ, mẹ ru con
Liệu mai sau các con còn nhớ không

Nhìn về quê mẹ xa xăm
Lòng ta - chỗ ướt mẹ nằm đêm mưa
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương…

Nguyễn Duy

---------------------------------------------

thieugia
06-02-2014, 11:43 AM
Chỉ Có Mẹ Thôi !

Tác giả: Dương Tự Trọng
http://thaicucthieugia.com/images/stories/Tao_lao/b%20lo%202.gif

“Chỉ có mẹ thôi!
Không bỏ con, dù thế nào đi nữa
Trái tim nồng nàn, vị tha vời vợi.
Đau đáu thương con, nhẫn nhục trọn đời…”

Tác giả: Dương Tự Trọng nguyên Phó Giám đốc Công an Hải Phòng, người vừa bị bắt vì liên can đến việc tổ chức cho anh trai Dương Chí Dũng bỏ trốn.

thieugia
22-05-2014, 01:43 PM
Theo thông tin mà chúng tôi vừa nhân được, sáng nay (22.5.2014) tác giả bài thơ "Chỉ Có Mẹ Thôi" khi ra tòa thì được tin bố của người cấp dưới vừa mất (bố của Vũ Tiến Sơn cũng là tòng phạm trong vụ án Tổ chức đưa người trốn ra nước ngoài), ông xin phép tòa mấy giây để mặc niệm người đã khuất và... ông đã bật khóc ngon lành trước tòa.


http://thaicucthieugia.com/images/stories/Tat_ca/Hinh_phap/dng%20t%20trng%20khc.jpg
Ông Dương Tự Trọng đã bật khóc tại tòa.

Đại tá Dương Tự Trong nguyên là Phó Giám đốc CA Hải Phòng, ngoài tài đánh án ông là người sống rất tình cảm, yêu nghệ thuật, thích làm thơ và ca hát. Ông sống chân thật với bạn bè, với người chung quanh và đặc biệt là với văn nghệ sĩ... do vậy, rất nhiều người yêu mến ông. Chi tiết "khóc trước tòa" trên kia cũng cho chúng ta thấy rất thật cái chất của ông và điều đấy chứng tỏ ông đúng là người đa tài, đa sầu và đa cảm.

thanh_long
04-06-2014, 06:12 PM
Kính tặng các anh những con người đã ngã xuống vì nền độc lập tự do của dân tộc. Xin gửi lời sẻ chia sâu sắc nhất tới những bà mẹ Việt Nam anh hùng...


"Bộ đội cụ Hồ"

http://thaicucthieugia.com/images/stories/Anh_giadinh/Me_Que/img_0195.jpg


Tác giả: Bất Tri

Mẹ già ngồi tựa cửa
Sao con mẹ chưa về?
Giữa yên lặng bốn bề
Mẹ lau hàng nước mắt.

Không gian vẫn lặng ngắt
Mẹ thu trước nhặt sau
Tấm di ảnh mới lau
Mờ khói hương bao phủ.

Mẹ tự mình nhắn nhủ:
"Con đang ngủ đấy thôi!
Giặc chúng giết con rồi
Ôi, các con của mẹ!"


http://thaicucthieugia.com/images/stories/Anh_giadinh/Me_Que/img_0261.jpg

Một mình mẹ đơn lẻ
Nhà cửa vắng vẻ thêm
Trong chăn ấm nệm êm
Mà lòng mẹ vẫn buốt

Càng nghĩ càng nóng ruột
Mộ con h ở đâu?
Nơi đồng bãi nương dâu
Hay rừng sâu, nước độc?


http://thaicucthieugia.com/images/stories/Tat_ca/Luc_luong_Vu_trang/b%20i%20%202.jpg

Nơi hang hầm, đá hốc?
Hay núi cốc hoang vu?
Nơi nghĩa địa sương mù
Giữa muôn ngàn liệt sĩ

Con nằm đấy cũng chỉ
Một nắm đất không tên
Mẹ khẽ khóc nấc lên:
"Lũ xâm lăng tàn ác

Chúng làm con mất xác
Làm con phải ra đi
Làm gia đình chia li
Làm tan đàn xẻ nghé"


http://thaicucthieugia.com/images/stories/Tat_ca/Luc_luong_Vu_trang/gii%20phng%20qun.jpg

Vì non sông thơ trẻ
Con quyết đánh ngoại xâm
Tiếng gọi từ trong tâm
Quên mình cho Tổ Quốc


http://thaicucthieugia.com/images/stories/Tat_ca/Luc_luong_Vu_trang/bin%20gii.jpg

Mẹ ơi, còn đất nước
Còn hạnh phúc ấm no
Dân tộc còn tự do
Con mẹ còn cầm súng
Em cho tôi mượn bàn tay
ép lên mặt ngủ đêm này nữa thôi
mai này em có xa tôi
sờ tay lên mặt tìm đôi ngón buồn !

Thanh_long sưu tầm

admin
21-07-2014, 03:44 PM
Con hiểu

Nếu một mai thấy cha già mẹ yếu
Hãy thương yêu và thấu hiểu song thân
Những lúc ăn mẹ thường hay vung vãi
Hay tự cha không mặc được áo quần.



http://thaicucthieugia.com/images/stories/Tat_ca/th.jpg

Hãy nhẫn nại nhớ lại thời thơ ấu
Mẹ đã chăm lo tã, áo, bế bồng
Bón cho con từng miếng ăn, hớp sữa
Cho con nằm trong nệm ấm, chăn bông.

Cũng có lúc con thường hay trách móc
Chuyện nhỏ thôi mà mẹ nói trăm lần
Xưa kia bên nôi giờ con sắp ngủ
Chuyện thần tiên mẹ kể mãi không ngưng.

admin
11-08-2014, 05:03 PM
Một bài thơ hay viết về lòng mẹ

(Dân trí) - Nếu chọn một câu thơ hay nhất viết về bà mẹ nông dân Việt Nam, tôi không ngần ngại để chọn hai câu này: “Mẹ tôi như nhánh mạ gầy – Hóa thân làm bát cơm đầy nuôi tôi”. Chỉ 14 chữ thôi mà khắc họa lên sự hi sinh đến mức “hóa thân” của mẹ để “làm bát cơm đầy” nuôi mỗi đứa con.



http://dantri4.vcmedia.vn/x6yccccccccccccgLlrJ/Image/2014/07/mh_me-4d82f.jpg


Nhà thơ, Nhà giáo Xuân Đam tên thật là Phạm Xuân Đam, quê xã Thượng Hiền, huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình và là Hội viên Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Hiện anh đã nghỉ hưu tại quê nhà.

TÌNH MẸ

Đã nên hạt thóc mẩy tròn
Còn lo chớp bể mưa nguồn, mẹ ơi
Cha đi mấy chục năm trời
Một thời con gái mẹ tôi chờ chồng
Ai ru “bong bóng phập phồng”
Lời ru cắt ruột, cắt lòng đêm thâu
Cầm lòng một bát cơm nâu
Dưới chân nước cóng, trên đầu mưa bay
Mẹ tôi như nhánh mạ gầy
Hoá thân làm bát cơm đầy nuôi tôi
Miếng trầu không dám mặn vôi
Sợ đôi má đỏ người đời gièm pha
Giọt mưa đau ở hiên nhà
Mưa trong lòng mẹ hơn là trời mưa...
Tôi ngồi nhớ mẹ tôi xưa
Mùa xuân đến sớm, người chưa thấy về.



Xuân Đam

admin
11-08-2014, 05:08 PM
“Tìm về dáng mẹ của tôi”

(Dân trí) - Lễ Vu lan là ngày báo hiếu cha mẹ. Thế nhưng hầu hết các bài thơ đều viết về mẹ mà không nhiều những bài thơ viết về cha. Sự “bất công” này phải chẳng bởi mẹ có 9 tháng mang nặng đẻ đau cùng với bầu sữa nuôi ta thủa thơ ấu?


http://dantri4.vcmedia.vn/x6yccccccccccccgLlrJ/Image/2014/08/mh_chiembao-a4ade.jpg

Nhân ngày Vu lan thiêng liêng, BLOG Người yêu thơ xin trân trọng giới thiệu bài thơ “Tìm về dáng mẹ” của Nhà thơ Duy Thảo. Ông là trưởng đại diện văn phòng Miền Trung của báo Dân trí.


Tìm về dáng mẹ

Oi nồng, về lại vườn xưa
Nhớ thương dáng mẹ dưới trưa nắng hè
Đường quê rơm rạ bộn bề
Mẹ ngồi quét thóc kịp rê gió nồm
Mắt quầng sâu trũng hoàng hôn
Tiếng gà xao xác sau vườn vẫn kêu
Về quê vào tiết hanh heo
Nhớ thương dáng mẹ dưới chiều mưa đông
Chân run đỡ tấm lưng còng
Mẹ ra cất áo nâu sòng trên dây
Cúc tần khô ngọn gió lay
Nắng mưa mẹ chẳng có ngày thảnh thơi...
Tìm về dáng mẹ của tôi
Thời gian khuất lấp xa xôi nẻo vườn
Nẻo xưa mồn một vui buồn
Nẻo nay trống vắng con đường phía sau
Biết tìm dáng mẹ ở đâu
Đường lên nấm mộ ngàn lau trắng bờ.
DUY THẢO

bach_djen
05-05-2015, 08:32 PM
MẸ TÔI !

http://thaicucthieugia.com/images/stories/Nha_Ngoai/1.jpg

Bạn đừng cười khi trông thấy mẹ tôi
Ngày với tháng cứ mang đôi sọt rách
Chiếc xe đạp lâu năm ốc vít kêu cành cạch
Tấm áo cũ nhàu mòn rách cả hai vai.

Bạn đừng cười khi mỗi buổi sớm mai
Mẹ thức giấc từ canh hai mờ mịt
Lọ mọ nồi xoong, thái rau gà, rau vịt
Rồi lại vội vàng, rối rít đạp xe.

Bạn đừng cười khi thấy mẹ dừng xe
Và nhặt nhạnh từng thanh tre, thanh gỗ
Mẹ bảo "Mấy thứ này không có dùng thì khổ
Tiền chẳng có nhiều, nhặt cho đỡ phải mua."

Bạn đừng cười khi thấy mẹ già nua
Vẫn còng lưng vượt qua từng con dốc
Những thứ mẹ mang nào vỏ chai, giấy lốc
Sắt vụn, nhôm, đồng...một lũ nhóc lớn khôn.

Bạn đừng cười khi gió rét mùa đông
Sương lạnh ngắt, từng cơn giông âp tới
Vẫn có một người khom lưng đạp xe rất vội
Sóng gió cuộc đời không không ngăn nổi vòng lăn.

Bạn đừng cười, cười trên những gian nan
Những lo toan mà mẹ tôi chịu đựng
Cả cuộc đời mẹ vẫn đang gồng sức
Để gia đình có những khúc ca vui.

Tôi tự hào vì có mẹ của tôi
Một người mẹ luôn lôi thôi, lem luốc
Nhưng trái tim có ai so bì được
Cả tấm lòng, là ngọn đuốc sáng soi.

Cầu mong người sẽ ở mãi bên tôi!

2/12/2013
Lai Ka

Bài thơ này mình sưu tầm trên mạng Internet

thieugia
21-06-2015, 06:04 PM
Bài thơ rất hay ! Mình đọc rất thích và thực sự khâm phục cả hai mẹ con nhà này :)

minh_anh
28-07-2015, 03:46 AM
Mẹ !

http://thaicucthieugia.com/images/stories/Anh_giadinh/Me_Que/m%20qu%201.jpg

Mẹ vẫn thế dẫu thời gian thay đổi
Vẫn thương con hôi hổi giống ngày nào
Mặc đời nghiêng ngả đảo chao
Tình yêu mẹ chẳng thể nào đổi thay.

Con dong duổi khắp đó đây Âu Á
Chẳng ai sánh bằng mẹ cả mẹ ơi !
Mẹ yêu từng hạt cơm rơi
Để con khôn lớn cả thời ấu thơ.


http://thaicucthieugia.com/images/stories/Hoang_So_Dan_Da/binh%20giang%20bai%20tho.jpg

Mẹ vẫn thế chẳng bao giờ thay đổi
Vẫn yêu con dù đã tuổi lên “ông”
Chiều ra đầu ngõ ngóng trông
Tay phe phẩy quạt ngồi mong con về.

Mẹ vẫn thế giống bờ đê hoang vắng
Tựa thân cò trăng trắng lướt ngang sông
Quanh năm bám ruộng bám đồng
Những mong chắp cánh phượng hồng cho con.

Mẹ vẫn thế vẫn nón mê áo rách
Chẳng bao giờ hờn trách con “thơ”
Thị thành với mẹ ngác ngơ
Chỉ mong quanh quẩn vẩn vơ cánh đồng.


http://thaicucthieugia.com/images/stories/Anh_giadinh/Me_Que/7ab.jpg

Mẹ hô “biến” giấc mơ không thành thực
Mẹ lũ lam dồn phúc đức cho con
Còn người còn nước còn non
Câu ca mẹ hát vẫn còn đâu đây.


http://thaicucthieugia.com/images/stories/Thanh_Hoa/rau%20m.jpg

Mẹ vẫn thế chỉ là gầy cằn cỗi
Tình yêu con vẫn hôi hổi như xưa
Vẫn phe phẩy quạt giấc trưa
Chạnh lòng khóc trước cơn mưa ban chiều./.

Tp.HCM, ngày 23.7.2015
Shaojiazhuangzhu

minh_anh
09-07-2016, 11:08 PM
BỮA CƠM THIẾU MẸ

http://thaicucthieugia.com/images/stories/Anh_giadinh/Me_Que/m%20qu%201.jpg


Tác giả: Đặng Minh Mai

Một buổi sáng mùa đông chớm lạnh
Về quê nhà con chạnh lòng đau
Tóc cha mây trắng một màu
Nụ cười đôn hậu mẹ đâu...xa rồi!

Bữa cơm trống chỗ ngồi của mẹ
Bát canh cua lặng lẽ con phần
Nhìn lên di ảnh tần ngần
Nghẹn ngào nuốt lệ ngàn lần xót xa.


http://thaicucthieugia.com/images/stories/Anh_giadinh/Me_Que/6.jpg

Nhớ thuở trước cửa nhà ấm áp
Đón con về đầy ắp thương yêu
Mẹ luôn dành dụm cưng chiều
Bữa cơm đạm bạc nhưng nhiều niềm vui.

Nay đã vắng thật rồi bóng mẹ
Bữa cơm quê vắng vẻ tiếng cười
Cha buồn nhớ mẹ chẳng nguôi
Bát cơm nóng hổi lòng Người lạnh căm./.

thieugia
18-08-2016, 06:21 PM
MẸ ĐÃ ĐI RỒI


Tác giả: Ngọc Chi

Trời vần vũ mịt mù xóm nhỏ
Mẹ trút hơi rời bỏ trần gian
Nước mưa nước mắt ngập tràn
Mẹ ơi sao mẹ vội vàng bỏ đi

Con khóc mẹ sầu bi đôi ngã
Rồi mai đây tất tả ngược xuôi
Mình con côi cút trên đời
Còn ai dạy bảo những lời yêu thương.


http://thaicucthieugia.com/images/stories/Anh_giadinh/Me_Que/m%20qu%201.jpg

Cuộc đời mẹ tấm gương góa phụ
Sống vì con lam lũ nhọc nhằn
Nuôi con khôn lớn tảo tần
Một sương hai nắng tấm thân hao mòn

Ơn của mẹ như non như biển
Suốt đời con tìm kiếm đâu ra
Lòng mẹ biển rộng bao la
Mẹ làm tất cả chỉ là vì con

Đến phút cuối mẹ còn lưu luyến
Con thành tâm cầu nguyện Phật trời
Mẹ về cực lạc thảnh thơi
Mẹ ơi yên nghỉ ở nơi thiên đàng !

minh_anh
02-02-2017, 03:46 PM
NHỚ MÌNH MẸ THÔI
(STLB Mỹ Lục Thanh)

http://thaicucthieugia.com/images/stories/Dien_Phong/l%20tn%20an.jpg
Tác giả Lê Tấn An

Nhìn cõi sống quê người cực khổ.
Đứa bụi đời chẳng chỗ dừng chân.
Mấy ai hiểu rõ được phần.
Con đường quặn quẽ của dân đói nghèo.

Nơi thế tục thường gieo cảm dỗ.
Để chuỗi sầu nghiệt số gầy thân.
Những khi ngả bóng cuộc trần.
Chôn vùi sống phận hãm thân ở đời.


http://thaicucthieugia.com/images/stories/Thieugia_thivan/Me_Que/6.jpg

Tôi vẫn kiếm từng nơi bể lặng.
Giữa cảnh người lệ đắng hồn hoang.
Bước chân thoảng bụi lỡ làng.
Phù sinh một kiếp ngổn ngang não nề.

Ngày thảm nghĩ mong về đất mẹ.
Dõi nguyệt đêm ngắm kẻ đa tình.
Tựa lòng bẻ nhánh liễu xinh.
Ghi liền chữ tử "Nhớ Mình Mẹ Thôi"!.


http://thaicucthieugia.com/images/stories/Thieugia_thivan/Me_Que/m.jpg

Malaysia, Sr.02.02.17.
Lê Tấn An