Trang 1/4 123 ... CuốiCuối
Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 37

Chủ đề: Tiếu lâm : Những chuyện hay nhất đọc xong "cấm cười"......

  1. #1
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Dec 2011
    Bài gửi
    669
    Thanks
    16
    Thanked 91 Times in 76 Posts

    Tiếu lâm : Những chuyện hay nhất đọc xong "cấm cười"......

    LỜI NHẮC NHỞ CẢNH BÁO TỪ THIỀU GIA:


    Những câu chuyện dưới đây hoặc là do Thiều gia sưu tầm, biên soạn lại, hoặc là do tập thể các cây viết của Thiều gia sáng tác. Tất cả đều thuộc bản quyền của Thiều gia. Thiều gia chúng tôi chịu toàn bộ trách nhiệm về nội dung , tính xác thực của thông tin trước cơ quan pháp luật. Chính vì thế, Thiều gia chúng tôi yêu cầu:
    - Nghiêm cấm người vị thành niên, người chưa đủ 18 tuổi đọc.
    - Mọi sự sao chép, tán phát dưới bất kỳ hình thức nào mà không có sự đồng ý, cho phép của Thiều gia đều được coi là hành vi sai trái, vi phạm nghiêm trọng đến quyền tác giả, tác phẩm của Thiều gia.
    - Mọi sự tác động làm méo mó, sai lệch hay thay đổi cơ bản về nội dung của các bài viết đều là hành vi vi phạm pháp luật.
    - Nội dung trong các bài viết không nhằm đả kích vào bất kỳ một cá nhân, đơn vị cụ thể nào và cũng chỉ mang tính trào lộng, giải khuây… Chính vì thế, nếu nội dung bài viết có thể làm cho một vài người nào đó khó chịu, phật lòng thì xin quí vị hãy thoát ra khỏi “chuyên mục” này và nhanh chóng tìm thú vui ở các chuyên mục khác.


    Nghiêm cấm người vị thành niên, người chưa đủ 18 tuổi đọc.

    Thiều gia xin trân trọng cảnh báo trước với tất cả các quí vị !
    Câu chuyện thứ nhất:

    SƯ PHỤ



    Có một tay rất giàu, nhà ở thủ đô Hà Nội. Trong nhà hắn có nuôi một cặp chim két trông rất dễ thương, suốt ngày chúng quấn quýt bên nhau, có những cử chỉ thương yêu và hót, nói như giọng nói của người.
    Một hôm, có một nhà sư trong khi đi khất thực, do có quen biết nên đã ghé vào thăm, trò chuyện cùng lão nhà giàu. Vừa ló đầu vô cửa, nhà sư bỗng giật mình khi nghe tiếng người nói:
    - Có khách ! Có khách !
    - Thầy anh đến kìa, thầy anh đến kìa ! Tiếng người khác nói.
    Nhà sư dzáo dzác ngó xung quanh, rồi ông quay qua tính hỏi vị thí chủ. Nhưng chợt nghe:
    - Sư phụ ! Con chào sư phụ !
    Nhà sư quay lại và chợt nhận ra, tiếng người nói với nhau lúc nãy và tiếng chào mình chính là do đôi chim két. Ông rất thú vị và không ngớt bội phục vị chủ nhà đã dày công huấn luyện cặp chim két biết làm vui lòng khách, nhưng có điều ông cứ thắc mắc, làm sao đôi chim két lại biết ông là kẻ tu hành, là người nhà chùa mà gọi là... ?.
    Gã nhà giàu nọ, đỏ lừng mặt sau khi nghe vị chân sư nói ra những điểm còn thắc mắc của mình. Ấm ứ mãi, về sau lão giải thích:
    - Chả giấu gì thầy, con vốn chúa ghét cái khoản ba lăng nhăng. Chính vì thế, thầy xem - vừa nói lão nhà giàu vừa lấy tay chỉ chỉ vào con chim két - trên đầu con chim đực kia chỉ còn vài ba cái lông mao là vì..., hễ mỗi lần thấy nó "ba lăng nhăng" là con vặt một sợi lông trên đầu của nó. Chính vì thế, khi vừa nhìn thấy thầy, lại thấy đầu thầy trọc lốc (do đầu nhà sư không được phép để tóc), nên nó mới nghĩ bậy, kêu thầy là... "sư phụ" đấy ạ !.
    Nhà sư:
    - !!!!!!!!!!!
    Lần sửa cuối bởi Shaolaojia; 25-09-2012 lúc 08:22 AM

    一壶浊酒喜相逢
    古金多少事,都付笑谈中


    Một vò rượu đục vui gặp gỡ,
    Chuyện đời tan trong chén rượu nồng./.

  2. #2
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Nov 2011
    Bài gửi
    762
    Thanks
    28
    Thanked 113 Times in 88 Posts
    CÂU CHUYỆN THỨ 2

    Của bà nhà không phải là “chim” * …


    Có một bà nhà giàu, rất giàu nhưng tính tình keo kiệt. Vừa rồi, do nghi ngờ mình bị bịnh ở cái “vùng nhạy cảm”, khó nói thế nhưng, tuy trung tâm “da liễu” nằm ngay cạnh nhà nhưng bà không sang khám mà kiên quyết bắt Osin đưa bà xuống bịnh viên T, cách nhà đến 21km (nằm tuốt dưới Thủ Đức) để kiểm tra vì bà nghe dưới đấy tiền khám… chỉ có 20.000đ.
    Trước khi khám, vì đinh ninh chỉ có “ngần í/lượt” nhưng sau khi ngó tờ hóa đơn, bà đã tá hỏa khi thấy trên đó ghi riêng tiền khám… thôi cũng đã lên đến 240.000đ. “Của đau con xót”, bà nổi đóa lên vì cho rằng bịnh viện đã lừa bà, phần vì tiếc tiền, phần bị chọc quê nên bà móc điện thoại gọi ngay cho chồng (một quan chức quản lý lãnh vực Y tế trong đó có bịnh viện T).
    Chỉ mấy phút sau, “lịnh ông” có mặt. Bà đập bàn, la hét và cùng với “lịnh ông” dắt tay nhau kiên quyết đòi làm việc với bác sĩ trưởng khoa. Vừa nhìn thấy “lịnh bà”, không thèm liếc qua hóa đơn đo đỏ, vị bác sĩ trưởng khoa đã phán ngay một câu nói xanh rờn:
    - Dạ thưa xếp! Mấy đứa í (chỉ bộ phận thu ngân) chúng nó làm đúng đấy ạ.
    - Đúng là đúng thế nào, đồ làm ăn lấp liếm, quân lừa đảo. “Lịnh bà” nổi nóng.
    - Xin chị cứ bình tĩnh.
    - Bình tĩnh cái khỉ nhà bác – lịnh bà mất kiểm soát – rõ ràng ghi “khám chim” giá 20.000đ sao trong hóa đơn ghi 240.000đ ?.
    - Đúng ! Các anh cho kiểm tra ngay và kiểm điểm ngay việc làm này cho tôi. Quan ông chỉ thị.
    Liếc mắt xéo về phía “lịnh bà”, quay qua lịnh ông, vị bác sĩ hạ giọng:
    - Thưa anh ! Của chị nhà đâu phải là “chim”.
    - Láo ! Không phải là chim! Thế nó là cái gì?
    - Thưa sếp, nó không còn là chim mà nó là… “đại bàng” nên giá nó có hơi mắc ạ.
    - !!!.
    ------------------------------------------
    * "Chim" ở đây là cách gọi khác của lớp trẻ để chỉ về Phụ khoa (cách gọi của Y - học). Từ "chim" nghe có vẻ văn minh hơn cách xưng hô theo lối... cổ truyền.
    Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
    Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ
    "Ai bảo chăn trâu là khổ'' ?
    Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao...

  3. #3
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Nov 2011
    Bài gửi
    207
    Thanks
    2
    Thanked 4 Times in 4 Posts
    Câu chuyện thứ nhất : đọc lại 3 lần mới hiểu )

  4. #4
    Administrator
    Tham gia ngày
    Dec 2011
    Bài gửi
    2.162
    Thanks
    156
    Thanked 334 Times in 280 Posts
    Thế cũng mờng, vì dù sao vỡn còn có người hiểu, đọc được văn mềnh....
    Shaojiazhuangzhu 韶家庄主 — 韶玉山

  5. #5
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Dec 2011
    Bài gửi
    669
    Thanks
    16
    Thanked 91 Times in 76 Posts
    Câu chuyện thứ 3

    VÌ SAO ĐƯỢC 2 ĐIỂM ?!


    Người một người làm nghề buôn bán ở khu vực Cầu Ông Lãnh (một điểm nóng về an ninh trật tự và tệ nạn xã hội trước đây), ông có đứa con học lớp 4 tại một trường "lệch chuẩn" trong thành phố, nhưng vì mưu sinh nên ông chẳng có thì giờ quan tâm đến chuyện học của con. Hết học kỳ một, giáo viên chủ nhiệm gửi thông báo kết quả học tập của "quí tử" về cho gia đình. Nhìn trong bảng xếp hạng thành tích học tập của con trai, thấy hai môn bị điểm ngỗng (điểm 2) ông nổi khùng, quát:
    - Tý ! Sao thể dục được 2 điểm?
    - Dạ. Vì trong giờ học thể dục cô giáo bắt con đứng một chân.
    - Một chân thì bị hai điểm à ? Ông cha vặn.
    - Dạ không ! Tại sau đó cô lại bắt con nâng nốt chân kia lên...
    Không để cậu con trai giải thích, ông mau mắn:
    - Đứng thế Đéo nào được. Đứng bằng C à ?.
    - Vâng! Con cũng nói y như cha vậy...
    Ông "cha" gật gật cái đầu, ra chiều chia xẻ. Chợt ông quát:
    - Thế toán ! Toán sao cũng bị điểm 2 ?
    - Dạ... Tý ấp úng - tại cô hỏi con 2 + 2 = mấy?
    - Thế mày trả lời sao?
    - Dạ ! Bằng 4 ạ.
    - Thì đúng rồi, sao 2 điểm?
    - Tại vì sau đó cô lại hỏi...
    - Hỏi gì?
    Người cha nôn nóng.
    - Dạ ! Cô hỏi 2 x 2 = bao nhiêu ?
    - Thì cũng thế, khác đéo gì? Ông cha gắt toáng lên.
    Chỉ chờ có thế, Tý chen vào:
    - Vâng, con lại cũng nói "y như cha" vậy !.
    - ... ... ... ...
    Lần sửa cuối bởi Shaolaojia; 12-09-2012 lúc 12:14 PM

    一壶浊酒喜相逢
    古金多少事,都付笑谈中


    Một vò rượu đục vui gặp gỡ,
    Chuyện đời tan trong chén rượu nồng./.

  6. #6
    Member
    Tham gia ngày
    Mar 2012
    Bài gửi
    81
    Thanks
    30
    Thanked 7 Times in 6 Posts
    Góp thêm một chuyện ....! Nhà Sư !?

    Nhà sư mở lớp dạy học ở chùa. Một hôm 1 vị phụ huynh tìm đén gặp ông.
    Phụ huynh : " Sao thầy mắng chửi con tui....?"
    Nhà sư : " Mô phật ! Bần tăng xưa nay chưa chửi ai bao giờ..."
    Phu huynh : " Ông còn xạo nữa ha, con tôi còn bi ông đánh bầm tím cả người đây !!"
    Nhà sư: " Mô phật ! Bần tăng xưa nay chưa đánh ai bao giờ..."
    Phu huynh : " ! Mày còn đinh xạo hả, đánh nhau không !!!"
    Nhà sư : "Mô phật ! Bần tăng xưa nay chưa ngán ai bao giờ...
    Phụ huynh : ....!!
    --- Vui Câu Nhân Nghĩa Tròn Sau Trước
    Lấy Chữ Chân Tình Gửi Tặng Nhau! ---

  7. #7
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Dec 2011
    Bài gửi
    669
    Thanks
    16
    Thanked 91 Times in 76 Posts
    Chuyện thứ 4

    DŨNG CẢM & LỊCH SỰ


    Trong giờ học môn Giáo dục Công dân tại một trường “lệch chuẩn”, cô giáo hỏi:
    - Tèo, em đứng dậy ! Em cho cô biết thế nào là “dũng cảm” ?
    - Dạ thưa cô… Tèo ấp úng
    Cô giáo động viên.
    - Em cứ mạnh dạn phát biểu.
    - Dạ ! Thưa cô, “dũng cảm” là đéo sợ thằng nào ạ.
    - Tèo, em ăn nói cho cẩn thận – Cô giáo giận nhưng cố kìm giọng, nhẹ nhàng hỏi: Thế em có biết lịch sự là gì không? Thế nào là “lịch sự” ? – Tèo cuống quýt:
    - Dạ thưa cô, lịch sự là…
    - Là gì ? Cô giáo giục.
    - Thưa cô, lịch sự là để “chim” ra ngoài ạ.

    lịch sự

    - Tèo !... giọng cô như không kìm được nữa, cô hét lên. Tại sao em nói thế?
    - Dạ thưa cô, giọng tèo vẫn nhỏ nhẹ, vì mỗi lần cả nhà ngồi ăn cơm *, hễ ba em ngồi để “hở chim” ra ngoài ** là y như rằng mẹ em lại nhắc: “Ba mày lịch sự nhể”, vì thế nên em mới biết đấy ạ.
    Cô:
    - … ?!... ?!.
    ----------------------
    * Xưa, khi ăn cơm thường ngồi dưới đất chứ chưa có bàn ăn lịch sự như bây giờ.
    ** Cách nay khoảng mươi năm, với một số người việc mặc quần silip, quần sịp hay quần lót nam, nhất là những người lớn tuổi thì việc mặc quần sịp là một việc làm rất khó chịu,chẳng khác gì phải đeo một thứ "cực hình".
    Lần sửa cuối bởi thieugia; 15-08-2013 lúc 02:13 PM

    一壶浊酒喜相逢
    古金多少事,都付笑谈中


    Một vò rượu đục vui gặp gỡ,
    Chuyện đời tan trong chén rượu nồng./.

  8. #8
    bach_djen
    Guest
    Em Xin Góp Một Chuyện:

    Chuyện này là chuyện có thiệt ở Bình Phước quê em.

    T là sinh viên trường Đại Học Y dược Tp.HCM, tuy mới học năm thứ 5 và chưa tốt nghiệp nhưng T được nhà trường cho hưởng qui chế "tốt nghiệp" và cho ra trường trước niên khóa với lý do: thường xuyên bỏ học và vi phạm qui chế thi.
    Đúng vào lúc đang thất vọng về việc cư xử của nhà trường thì T nhận được tin gia đình báo về quê gấp để nhận việc (gia đình đã lo cho T một chân tại phòng cấp cứu của bịnh viện huyện). Với danh nghĩa Bác sĩ (dĩ nhiên là bằng chạy, bằng dỏm), T trông rất đạo mạo trong trang phục của ngành Y.
    Công việc đang tiến triển tốt đẹp, bỗng vào một ngày đầu tháng 5 đẹp trời, T nhận được "trát" ra hầu tòa vì có liên quan đến cái chết của Điểu Ớ, một thanh niên người dân tộc Stieng. Trước tòa, gia đình nạn nhân cho biết:
    Tối ngày 29/2/2012, Điểu Ớ bị đau ruột thừa, lẽ ra phải được mổ nhưng sau khi khám, bác sĩ T đã cho bịnh nhân uống thuốc giảm đau, sau đó kêu người nhà đưa bịnh nhân về. Do tin bịnh viện, lại thấy "châu phê" của bác sĩ là (B/t) nên gia đình yên tâm đưa Điểu Ớ về nhà nghỉ dưỡng, nhưng đến 4 giờ sáng hôm sau, Điểu Ớ đã ra đi.
    Tòa hỏi:
    - Gia đình nạn nhân và vị đại diện Viện Kiểm soát đều đề nghị truy tố bị cáo can tội giết người và đòi bồi thường thiệt hại, bị cáo nghĩ sao?
    T cương quyết phản bác:
    - Dạ ! Bẩm, bị cáo không phạm tội giết người.
    - Bệnh nhân đau ruột thừa, lẽ ra phải mổ. Vì cớ gì bị cáo lại ghi là "bình thường" và cho bịnh nhân xuất viện.
    - Bị cáo không nói là bình thường.
    Tòa trưng cuốn sổ khám bệnh có "châu phê" của bác sĩ T, nói:
    - Đây là sổ khám bịnh, chữ ghi trong sổ là chữ của bị cáo. Bị cáo không những ghi là bình thường lại còn phê "uống thuốc giảm đau, sáng mai hết bịnh"... Điểu Ớ, vì tin lời nên về nhà mà chết, thế chả phải giết người thì là tội gì?
    - Bẩm tòa, bị cáo không ghi là "bình thường" ạ ! T cãi.
    - Thế ghi gì? Tòa vặn.


    Chữ của bác sĩ


    - Dạ bẩm, bị cáo ghi là "Bó tay (B/t), uống thuốc giảm đau, sáng mai hết bịnh" ạ !...
    Tòa:
    - !!!!!!!!!!!!!!
    Lần sửa cuối bởi bach_djen; 25-09-2012 lúc 10:33 AM

  9. #9
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Dec 2011
    Bài gửi
    669
    Thanks
    16
    Thanked 91 Times in 76 Posts
    Cảm ơn Bach_djen, một câu chuyện hay trong lãnh vực Y tế. Shaolaojia tôi nghĩ, trong lĩnh vực này còn rất nhiều chuyện hay, mong bạn gắng sưu tầm góp vui cùng diễn đàn.
    Trân trọng !

    一壶浊酒喜相逢
    古金多少事,都付笑谈中


    Một vò rượu đục vui gặp gỡ,
    Chuyện đời tan trong chén rượu nồng./.

  10. #10
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Dec 2011
    Bài gửi
    669
    Thanks
    16
    Thanked 91 Times in 76 Posts
    Câu chuyện thứ 5

    THẬT THÀ & KHIÊM TỐN

    Trong giờ học “Đạo đức” tại Trường Giáo dục & Phục hồi nhân phẩm, giáo viên hỏi học sinh:
    - Em nào cho cô biết: Thế nào là thật thà ?
    Hồng Hà đứng lên thưa:
    - Thưa cô, thật thà tức là ngay thẳng, không quanh co dối trá ạ.
    - Đúng rồi, cô động viên. Thế còn Thiên Kim, theo em thì thế nào nhỉ?
    - Thưa cô… Thiên Kim liếc xéo qua Hồng Hà rồi nói: Thật thà là “đéo biết gì cũng cứ nói”.
    Giáo viên nhắc Thiên Kim không nên nói năng thô lỗ như thế và hạ giọng nhỏ nhẹ:
    - Thiên Kim nè, thế em có biết “khiêm tốn” là gì không nào?.
    Thiên Kim còn chưa biết phải trả lời ra sao, bỗng Mỹ Xuân chen ngang:
    - Thưa cô “khiêm tốn” là: biết cũng đéo nói ạ.
    - … …

    一壶浊酒喜相逢
    古金多少事,都付笑谈中


    Một vò rượu đục vui gặp gỡ,
    Chuyện đời tan trong chén rượu nồng./.

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •