Lời bạt
Học thuyết Lão Trang có ảnh hưởng rộng lớn trong triết lý nhân sinh quan của các dân tộc Á Đông, trong đó hai tác phẩm lớn có ảnh hưởng mạnh mẽ: “Lão tử Đạo Đức Kinh” và “Trang tử Nam Hoa Kinh”. Đây cũng là hai cuốn sách gối đầu giường của những người theo đạo Lão Trang, đồng thời là hai cuốn sách tham khảo kinh điển của các hệ phái Võ học theo trường phái Đạo gia. Nhận thấy tầm quan trọng của cuốn sách “Trang Tử - Nam Hoa Kinh”, ngochai xin được giới thiệu sơ lược nội dung của cuốn sách-đặc biệt là những vấn đề và luận điểm liên quan tới Võ học để các huynh đệ bằng hữu gần xa thưởng lãm.
Lão tử và Trang tử là hai triết gia làm tốn giấy mực cho đời sau nhiều nhất: mỗi nhà ít gì cũng được cả trăm người khác chú giải. Một phần là vì triết thuyết của họ rất sâu sắc, ảnh hưởng tới tư tưởng và đời sống Trung Hoa. Nhưng nguyên nhân chính là văn của họ cô động quá, hàm súc quá, có thể hiểu được nhiều cách, nhiều chỗ không ai biết chắc được họ muốn nói gì, đành phải suy đoán. Hai bộ Đạo Đức kinh và Trang tử (Nam Hoa kinh) so với hai bộ Luận ngữ và Mạnh tử về phương diện sáng sủa thực khác nhau xa quá: một bên mù mờ bao nhiêu, một bên sáng sủa bấy nhiêu.
Những nội dung nêu trong loạt bài được người viết tham khảo và sưu tầm từ nhiều nguồn.
ngochai
--------------------------------------------------------
PHÉP DƯỠNG SINH (Dưỡng Sinh chủ)
Luận:
Đời người có hạn mà tri thức thì vô cùng. Đem cái có hạn mà đuổi theo cái vô cùng thì tinh thần sẽ mệt mỏi; đã mệt mỏi mà vẫn không ngừng nữa thì sẽ chết mất. Làm điều thiện thì bị lụy vì danh tiếng, làm điều ác thì chịu khổ vì hình phạt. Chỉ người nào giữ cái đạo TRUNG (không thiên lệch, không thái quá) là bảo toàn được thân-mệnh mà phụng dưỡng được cha mẹ, sống được trọn tuổi với đời.
Con Trĩ ở trong chằm, cứ mười bước lại mổ (một thức ăn), trăm bước lại uống, không chịu bị nhốt để người ta nuôi, vì được nuôi, tuy không phải khó nhọc, nhưng không thích.
Hết thanh củi này tới thanh củi khác, nhưng lửa vẫn lan tới vô cùng.
Giải:
Muốn được thảnh thơi, tiêu dao sống trọn tuổi trời thì phải biết phép dưỡng sinh, mà phép dưỡng sinh phải thuận lẽ trời (theo tự nhiên).
Việc đời vô cùng phức tạp, nhưng cứ theo lý tự nhiên mà thích ứng với nó, điều khiển nó thì không mệt sức, không thương tổn tinh thần. Sống chết, tai ương là lẽ tự nhiên, là mệnh trời, đừng buồn vì những cái đó. Đừng quá trọng vật chất, mà cần biết trọng tinh thần tự do, thư thái như con Trĩ. Sau cùng phải giữ đạo TRUNG, đừng làm quá sức mình.