Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 10

Chủ đề: Trang Thơ_ Thơ Say_Cổ Kim Túy Lúy Sỉn Say !

  1. #1
    Administrator
    Tham gia ngày
    Dec 2011
    Bài gửi
    2.162
    Thanks
    156
    Thanked 334 Times in 280 Posts

    Trang Thơ_ Thơ Say_Cổ Kim Túy Lúy Sỉn Say !



    Thiều Gia giản giới:
    =====================
    ======================

    Tp. Hồ Chí minh, ngày 11.3.2014
    Shaojia Zhuangzhu
    臨江仙

    滾滾長江東逝水,
    浪花淘盡英雄。
    是非成敗轉頭空。
    青山依舊在,
    幾度夕陽紅。


    白髮漁樵江渚上,
    慣看秋月春風。
    一壺濁酒喜相逢。
    古今多少事,
    都付笑談中。

    Phiên âm

    Lâm Giang Tiên

    Cổn cổn Trường Giang đông thệ thuỷ,
    Lãng hoa đào tận anh hùng.
    Thị phi thành bại chuyển đầu không.
    Thanh sơn y cựu tại,
    Kỷ độ tịch dương hồng.

    Bạch phát ngư tiều giang chử thượng,
    Quán khan thu nguyệt xuân phong.
    Nhất hồ trọc tửu hỉ tương phùng.
    Cổ kim đa thiểu sự,
    Đô phó tiếu đàm trung.


    Dịch thơ:

    Trường Giang cuồn cuộn chảy về Đông
    Bạc đầu ngọn sóng cuốn anh hùng
    Thịnh suy, thành bại theo dòng nước
    Sừng sững cơ đồ bỗng tay không.

    Núi xanh nguyên vẹn cũ
    Bao độ ánh chiều tà
    Bạn ngư tiều dãi dầu trên bãi
    Vốn đã quen gió mát trăng trong
    Một vò rượu nếp vui bạn cũ
    Chuyện đời tan trong chén rượu nồng

    P/s: Bản dịch trong phim Tam quốc diễn nghĩa.

    Shaojiazhuangzhu 韶家庄主 — 韶玉山

  2. The Following User Says Thank You to thieugia For This Useful Post:

    ngochai (12-03-2014)

  3. #2
    Administrator
    Tham gia ngày
    Dec 2011
    Bài gửi
    2.162
    Thanks
    156
    Thanked 334 Times in 280 Posts
    RƯỢU THA HƯƠNG



    1. Vài nét về tác giả:

    Nhà thơ, nhà báo Lương Định sinh ngày 27/5/1957 tại xã Đồng Ý, huyện Bắc Sơn, tỉnh Lạng Sơn. Tốt nghiệp Khoa Ngữ văn Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội 1983. Hiện công tác tại Báo Lao động & Xã hội tại TP.HCM. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam

    Tác phẩm đã xuất bản:
    - Tương tư (1991)
    - Núi và hòn đá lẻ (1995)
    - Dòng sông khao khát (2001)

    2. Thi phẩm lục bát:

    RƯỢU THA HƯƠNG


    Tha hương giữa chốn quê nhà
    Nửa đời nhìn lại, ngỡ là chiêm bao
    Láng giềng đâu bạn thâm giao
    Thế cô lập nghiệp lao đao nẻo đời


    Lãng du góc bể chân trời
    Nửa đời tìm vẫn không nơi ẩn mình
    Hợp tan dăm bảy cuộc tình
    Bạc đầu mình lại là mình đơn côi

    Tha hương rượu uống mềm môi
    Ruột gan đau đáu, nói cười vu vơ
    Núi non cõi nhớ mịt mờ
    Cháy lòng phận kẻ giang hồ rượu suông
    Này ly chúc khách qua đường
    Này ly uống với tha hương lòng mình
    Này ly cạn nỗi nhục vinh
    Này ly vái núi sông linh quê nhà.


    Rượu nồng nước mắt cay sa
    Ta quay quắt giữa chiều tà rưng rưng
    Quây quần đây những người dưng
    Rượu ta ai uống xin đừng đãi bôi


    Dong hồn vào cõi chơi vơi
    Quên mình khổ hạnh, quên đời nhiễu nhương…

    Lương Định
    Shaojiazhuangzhu 韶家庄主 — 韶玉山

  4. The Following User Says Thank You to thieugia For This Useful Post:

    ngochai (12-03-2014)

  5. #3
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Jan 2012
    Bài gửi
    311
    Thanks
    54
    Thanked 48 Times in 40 Posts
    Thú Cô Đơn


    Một mình thoải mái uống, ăn
    Rượu nồng nhắp cạn tìm chăn vào giường
    Sá chi một mảnh tình thương
    Mặc ai dong ruổi dặm trường năm canh
    Vào thu lá úa lìa cành
    Cảm đề tranh họa riêng mình ngắm xem.
    Sắc màu tỏa dưới ánh đèn,
    Vui mừng khoái cảm thầm khen một mình.
    Vương chi nữa tiếng ân tình
    Giọng thanh cứ hát một mình ta nghe
    Nắng rọi rực cháy ngày hè
    Niềm vui rộn rã có nghe chi sầu
    Tung hoành dấn bước trước sau
    Chẵng ai quấy nhiễu tinh cầu lặng yên
    Thú Cô Đơn dễ gì quên
    Một mình quả thật ấm êm lạ kỳ

    Hai mình la lối ầm ì
    Một mình thanh thản ly kỳ hơn không?
    独步傲游忘世俗
    Độc bộ ngao du vong thế tục
    看遍人间百事奸
    Khán biến nhân gian bách sự gian

  6. #4
    Administrator
    Tham gia ngày
    Dec 2011
    Bài gửi
    2.162
    Thanks
    156
    Thanked 334 Times in 280 Posts
    凉州词
    LƯƠNG CHÂU TỪ


    唐代诗人: 王翰

    葡萄美酒夜光杯,

    欲饮琵琶马上催.

    醉卧沙场君莫笑,

    古来征战几人回.


    Hán Việt:

    Bồ đào mỹ tửu da quang bôi,
    Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi.
    Túy ngọ sa trường quân mạc tiếu,
    Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi.


    Dịch thơ:

    Rượu bồ - đào, chén dạ quang
    Muốn say, đàn đã rền vang giục rồi
    Sa trường say ngủ ai cười
    Từ xưa chinh chiến mấy người về đâu.

    Trần Trọng San dịch.
    ---------------------------------------------------
    Đôi điều về tác giả và bài thơ "Lương Châu Từ".

    Vương Hàn (687 – 726) tự Tử Vũ người Tấn Dương, Tinh Châu, Sơn Tây. Năm 710 ông đậu tiến sĩ và ra làm quan. Bài Từ này Vương Hàn làm năm 713 tại Lương Châu. Lương Châu ngày nay thuộc tỉnh Cam Túc, Tây Bắc Trung Quốc. Thời Đường những đạo quân lớn thường tập trung ở đây trước khi đi về phía Tây hoặc phía Bắc để phá vỡ các lực lượng du mục hung dữ luôn đe dọa Trung Hoa.


    Lương Châu Từ thuộc dòng thơ Biên Tái buổi Thịnh Đường. Tâm trạng bi nhưng không lụy của người lính chiến khắc họa thành công ước vọng hòa bình sâu sa, thê thiết nhưng giàu nhân bản. Tạm dịch nghĩa: Rượu nho đỏ ngon rót vào chén ngọc dạ quang. Ta đã muốn uống, lại được tiếng đàn tỳ bà giục giã thôi thúc vui vẻ. Nếu có lỡ say vạ vật nơi sa trường xin người đừng cười chê. Xưa nay chinh chiến mấy ai có ngày trở về.

    “Dạ quang bôi” là thứ chén ngọc thạch trắng, phát sáng khi để trong bóng tối. “Bồ đào mỹ tửu” là loại rượu nho sóng sánh màu đỏ sậm. Mạch so sánh ngầm ở câu thơ đầu khúc chiết nhưng đầy đủ đã làm nổi bật chữ “bi” chủ thể xuyên suốt bài ca. Màu trắng tang thương, trắng cả trong bóng tối, làm nền, làm bồi cảnh cho màu đỏ nơi huyết quản chinh nhân trong bức tranh thơ trác việt.

    Câu thơ thứ hai xưa nay có rất nhiều cách hiểu. Đa số cho rằng người chiến sĩ rất muốn uống rượu nhưng lại bị tiếng đàn tỳ bà giục giã lên đường. Nghĩa ấy sẽ rất khập khiễng khi vận vào câu tiếp theo, nếu đã uống vội uống vàng thì làm sao có thể nghiêng ngả say trên sa trường. Cũng xuất hiện khả năng “tỳ bà mã thượng” là cách ví von chùm lục lạc nhạc ngựa của đoàn kỵ mã đang chồn chân. Sự nôn nao gấp ruổi nơi loài thuần thú va đập với dục năng rất người ở đây là muốn uống, muốn say, muốn tạm quên sự đời. Phần dịch nghĩa tôi không đưa khả năng này vào, xin tạm để đây như một tồn nghi, một lối hiểu cần thêm nghiền ngẫm. Ổn nhất khi giải thích “tỳ bà mã thượng” là nhóm nhạc công ngồi trên lưng ngựa giúp vui cho buổi tiệc khao quân xuất trận.

    Đàn tỳ bà và rượu vang đỏ mang đặc trưng Tây Vực. Rượu truyền thống của người Trung Hoa là rượu lúa mạch, rượu gạo. Chiếc chén ngọc quí giá biết thưởng thức hơi men xa lạ, người lính viễn chinh thấu triệt kỳ thanh trong cung đàn xứ khác trưng ra khuôn mặt khó thấy của văn hóa Trung Hoa: sự khát khao làm chủ các giá trị hữu và phi vật thể từ bên ngoài.

    Câu ba, từ “sa trường” có rất nhiều điều để nói. Suốt chiều dài lịch sử của mình, người Trung Hoa hằng mấy ngàn năm không ngon giấc khi nghe thoảng trong gió lạnh tiếng hí ngựa Hồ. Họa Bắc phương khiến sa mạc, những vùng cát trắng mênh mông phía Tây và Bắc Trung Nguyên đồng nghĩa với chiến trường. Người Hán hai lần mất nước bởi những đoàn quân từ phương Bắc. Họ thường nhận định quá trình Hán hóa kẻ thù ở Trung Hoa đồng nghĩa với phục quốc. Trong mối tác động tương hỗ, không thể không quan tâm tới cách họ dung nạp văn hóa ngoại lai và biến nó thành của mình.

    Vương Hàn nặng lòng đặt nét màu cuối cho bức tranh: “Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi”. Chén rượu hồng bất ngờ vượt lên trên cả niềm đau chia ly, để ngời ngợi nỗi bi thống máu xương chiến địa. Ngoại ngôn trong Lương Châu Từ rất gần với vô ngôn. Nói là vô bởi ta chẳng thấy bờ biên ngôn ngữ, hơn nữa như Lão Tử viết: “Tri giả bất bác, bác giả bất tri”, ôm đồm “bác giả - khối kiến thức rộng lớn của bể từ” khác gì tự biến mình thành kẻ bất tri.

    Nghệ thuật của Vương Hàn nằm giữa đỉnh cao nghệ thuật Thịnh Đường Thi, song tư tưởng ông gửi gắm còn cao hơn thế. Không biết tự bao giờ nó đã vươn khỏi biên giới quốc gia khai sinh ra mình. Ánh sáng nhân văn luôn lan tỏa mạnh mẽ và vĩnh viễn trường tồn. Ở Việt Nam, tư tưởng này khá nhiều lần phảng phất trong các danh tác cổ kim:

    Từ chiến khu ba
    Nhớ về ái ngại
    Lấy chồng thời chiến chinh
    Mấy người đi trở lại
    Lỡ khi mình không về
    Thì thương người vợ chờ
    Bé bỏng chiều quê
    ...

    Ấy bài “Màu tím hoa sim” của Hữu Loan .

    Shaojia Zhuangzhu sưu tầm và giới thiệu
    Shaojiazhuangzhu 韶家庄主 — 韶玉山

  7. #5
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Dec 2012
    Bài gửi
    200
    Thanks
    91
    Thanked 23 Times in 19 Posts
    Say
    Tác giả: Tản Đà

    Lý Quỳ sỉn rượu...

    Đêm xuân một trận nô cười,
    Dưới đèn chẳng biết là người hay hoa.
    Khi vui quên cả cái già,
    Khi say chẳng dốc giang hà cũng say.
    Kim tịch thị hà tịch?
    Mảnh gương nga đã tếch lối non đoài
    Đó kìa ai ba bốn bốn năm người
    Người đâu tá còn chơi trong mộng thế?
    Nhãn ngoại trần ai không nhất thế,
    Hung trung khối luỹ thuộc tiền sinh (*)


    Kiếp say sưa đã chấm sổ thiên đình,
    Càng đắm sắc mê thinh càng mải miết.
    Say lắm vẻ: say mệt, say mê, say nhừ, say tít,
    Trong làng say, ai biết nhất ai say?
    Mảng hình hài quen giả trá xưa nay,
    Chúng sinh tướng, lúc này coi mới hiện (**)
    Thôi xếp cả nguyệt hoa hoa nguyệt,
    Cảnh bồng lai trải biết gọi làm duyên.
    Tử trung ưng thị thần tiên (***)
    ---------------------------------------------------
    (*) Ngoài mắt không biết cõi trần là gì nữa
    Trong bụng toàn chứa những gì thuộc kiếp trước
    (**) Hình tướng của chúng sinh, lúc uống rượu hiện ra hết
    (***) Trong lúc uống rượu là lúc làm thần tiên

  8. #6
    Senior Member
    Tham gia ngày
    May 2012
    Bài gửi
    323
    Thanks
    37
    Thanked 36 Times in 29 Posts
    Rượu Và Thơ

    Tác giả: Tản Đà

    Trời đất sinh ta rượu với thơ
    Không thơ không rượu sống như thừa
    Công danh hai chữ mùi men nhạt
    Sự nghiệp trăm năm nét mực mờ.


    Công danh hai chữ mùi men nhạt

    Mạch nước sông Đà tim róc rách
    Ngàn mây non Tản mắt lơ mơ.
    Còn thơ còn rượu còn xuân mãi
    Còn mãi xuân, còn rượu với thơ.


    Còn thơ còn rượu còn xuân mãi

    Thanh_long sưu tầm

  9. #7
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Mar 2014
    Bài gửi
    150
    Thanks
    24
    Thanked 18 Times in 16 Posts
    Rượu Và Em

    Tác giả: Bất Thức

    Lúc tỉnh mới bàn cái chuyện say
    Gái, trai, già, trẻ... thảy trổ tài
    Một lít... xác phơi nơi trần thế
    Vài ve... hồn nhập chốn thiên thai


    Gái, trai, già, trẻ... thảy trổ tài...

    Khi vui đàm đạo quản chi tháng
    Lúc buồn nhậu nhẹt tính gì ngày
    Vợ nhóc con nheo nào đâu kể
    Thân tàn ma dại có chi hay.


    Vợ nhóc con nheo nào đâu kể

    Nhân gian khi tỉnh lại khi say
    Cứ mộng là ta lắm biệt tài
    Tích đức mong rằng con cháu hưởng
    Tu thân tự ngỡ được đầu thai


    Công danh huyễn hoặc nhiều năm tháng
    Sự nghiệp phù du chẳng ít ngày
    Đâu biết hảo huyền trong vọng tưởng
    Bể dâu mấy cuộc chớ hề hay !


  10. #8
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Mar 2014
    Bài gửi
    150
    Thanks
    24
    Thanked 18 Times in 16 Posts
    Tửu Nhập !


    Một ly, nói chuyện đàng hoàng
    Hai ly, nói đía, nói quàng, nói xiên.
    Ba ly, nói ngả nói nghiêng,
    Bốn ly, miệng lưỡi huyên thuyên nói xằng.


    Bà đừng ăn nói lung tung, tui đây chỉ uống vài chung - không nhiều.

    Năm ly, toàn nói lăng nhăng,
    Sáu ly, khật khưỡng nói trăng nói trời.
    Bảy ly, nói lẫn khóc cười,
    Tám ly, nói lộn tiếng người, tiếng ma.
    Chín ly, nói lại nôn ra,
    Mười ly, chẳng biết là ta nói gì.


    Này là mười cộng một ly, thế nên mới ngủ ly bì như trâu


    Bài này em nhặt được bài thơ trên mạng, tặng các bác đọc cho vui.

  11. #9
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Mar 2014
    Bài gửi
    150
    Thanks
    24
    Thanked 18 Times in 16 Posts
    Rượu Tha Hương III


    Tha hương rượu uống mềm môi
    Miệng cười lả giả vậy thôi, lòng buồn !
    Đêm về nhớ mẹ lệ tuôn
    Nhớ quê ngồi cám cảnh buồn tha hương.


    Này là chén nhớ chén thương
    Này là chén tủi, ly hương xa nhà
    Chén này vơi nhớ mẹ cha
    Chén này chén vái ông bà tổ tiên.

    Tha hương buồn tủi liên miên
    Nay nâng chén gột muộn phiền khổ đau
    Uống cho vơi bớt nỗi sầu
    Nỗi buồn nhân thế nỗi đau kiếp người.


    Uống say cho đỡ phải ngồi
    Mong cho chếnh choáng cho vơi… nhớ nhà !.

    Tp.HCM, ngày mùng 3 tết Bính Thân (10.2.2016)
    Han_Chungly
    <><><><><>
    Lưu ý: Bài thơ này được viết bắt nguồn từ phóng tác “Rượu tha hương” của nhà thơ, nhà báo Lương Định (Báo Lao động & Xã hội).

  12. #10
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Dec 2011
    Bài gửi
    669
    Thanks
    16
    Thanked 91 Times in 76 Posts
    TỬU TRƯỜNG NHƯ... CHIẾN TRƯỜNG !?


    Người xưa nói "tửu trường" sống chết
    Hệt chiến trường nên "kết"... tại thiên ?!
    "Sống" chưa chắc tại ở hiền
    "Chết" thời chưa hẳn dứt duyên với trần.

    Nhậu ! Cuộc chiến, đa phần khốc liệt
    Toàn anh hùng, hào kiệt... "đô" cao ?!
    Võ lâm cao thủ "siêu" sao
    Long tiềm... nên ngó người nào cũng kinh ?!.

    Phàm nhập cuộc, "quân bình" chủ nghĩa
    Chẳng biện phân, già trẻ chi nha
    Đến sau "Ra bảy vào ba"
    Luật ghi rõ vậy trẻ già không thương.

    Nhậu khác chỗ, chiến trường không súng
    Còn kỳ dư, cực đúng chẳng sai
    Cũng "anh dzũng" chết như ai
    Cũng kinh đến độ... "vái" dài địch nhân.

    Người xung trận, tinh thần xung mãn
    Kẻ vừa vô, hung hãn thấy ghê
    Hãi kinh lắm kẻ bỏ về
    Có thằng lại lấy làm "nghề" tay chiêu.



    "Nhậu trường" cũng, lắm mưu nhiều chước
    Mình không rành, họa rước vào thân
    Đừng nhầm hai chữ CHỦ - TÂN *
    "Quá quan vấn tục"** vân vân phải tường.

    Chiến trường nhậu, chiến trường không súng
    Dấn thân vào, giữ đúng luật chơi
    Tuyệt không có kiểu nửa vời
    Nửa chừng trốn chạy chẳng lời trối chăng.

    Cần xác định, rõ rằng khốc liệt
    Dzặt anh hùng, hào kiệt... dzỡn sao
    Võ lâm cao thủ "siêu" sao
    Long tiềm hổ phục người nào cũng kinh ?!.

    Tp.HCM, ngày 09.3.2018
    Shaolaojia_Thiều Ngọc Sơn
    -----------------------------
    *. CHỦ - TÂN tức chủ và khách. Chủ (主) ở đây là chủ nhà. Trong cuộc rượu ta thường thấy mọi người kêu vui là chủ xị, chủ chi... thế nhưng, để gọi đúng phải kêu là Chủ tich mới đúng (chữ tịch 席 nghĩa là cái chiếu, tức chủ chiếu, chủ bàn tiệc. Xưa, khi đánh trận người ta thường rải chiếu, dải tấm vải bạt dưới đất và thường người chủ tịch (chủ nhà) ngồi mặt ngoảnh hướng Nam, hai bên tả hữu là quan khách; chữ Tân (宾) nghĩa là khách, tân khách. Toàn câu ngụ ý cần biện phân rõ vai chủ khách, có thái độ ứng xử đúng mực, giữ lễ, tránh nhầm lẫn dễ gây mếch lòng, mất đoàn kết.


    **. "Quá quan vấn tục" ý là phải tìm hiểu kỹ phong tục, tập quán, luật lệ trong lúc uống rượu. "Quá quan vấn tục" nguyên là câu thành ngữ xưa. Xưa, mỗi lần đi sứ, để tránh nước sở tại bắt lỗi, hoặc vì không biết mà vô tình phạm lỗi với người bản xứ v.v. thường khi đến cửa quan (quan ải, của khẩu bây giờ) các đoàn sứ thần thường dừng lại giao lưu, thăm hỏi kỹ người địa phương để nắm phong tục, tập quán của nước mà mình sắp đến.


    Nguồn: http://www.thieugiathivantuyentapluc...-chien-truong/

    一壶浊酒喜相逢
    古金多少事,都付笑谈中


    Một vò rượu đục vui gặp gỡ,
    Chuyện đời tan trong chén rượu nồng./.

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •