Hiện kết quả từ 1 tới 7 của 7

Chủ đề: Lũ Mặt Lờ & Đám Võ Biền Ngu Dốt !

  1. #1
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Jul 2013
    Bài gửi
    281
    Thanks
    18
    Thanked 46 Times in 39 Posts

    Lũ Mặt Lờ & Đám Võ Biền Ngu Dốt !

    Lũ Mặt Lờ & Đám Võ Biền Ngu Dốt ?!


    Ngày 20/07/2014 sau sự kiện cụ Trần Hưng Quang té xuống cống chết được tìm thấy, rất nhiều bài báo đã bày tỏ sự tiếc thương vô hạn đối với người quá cố. Trong đó nhiều bài báo đã đăng tin, bài viết ca tụng người quá cố một cách quá đáng, điều đặc biệt, sự ca tụng đó lại là những công phu hoàn toàn không có thật, phi logic... Các loại kungfu mà báo chí đưa ra không những phản khoa học mà còn gây sự bức xúc, gây ngộ nhận thậm chí làm mất niềm tin nơi người yêu thích môn võ thuật.

    Dưới đây mời các bạn đọc lại trích đoạn bài báo mang tính kinh điển, được đăng trên Sonha.VN và được rất nhiều mạng XH, các trang web võ thuật khác thay nhau đăng tải đồng thời mời mọi người xem lại một số chi tiết của Bach_djen bình luận về các Kungfu trên.

    <><><><><><><>

    Người "nuốt chửng" nhiều bí kíp võ công VN vừa ra đi tức tưởi

    (Soha.vn) - Võ sư Trần Hưng Quang, trưởng môn phái Bình Định Gia vừa được phát hiện đã tử vong do tai nạn.

    Võ sư Trần Hưng Quang trông hệt như Lão Ngoan Đồng Chu Bá Thông, một nhân vật võ công cái thế, tóc bạc như cước nhưng lúc nào cũng hồn nhiên như trẻ nhỏ trong tiểu thuyết nổi tiếng "Thần điêu đại hiệp" của Kim Dung...

    Từng nổi danh với vai Ốc trong vở tuồng kinh điển Nghêu - Sò - Ốc - Hến, lại thêm cái vẻ hóm hỉnh ngoài đời, ít ai có thể ngờ rằng ông lão có vóc người nhỏ bé tuổi ngoại bát tuần ấy lại là trưởng môn phái lừng danh Bình Định Gia.
    ...

    Linh giác công – công phu đệ nhất

    Cho đến bây giờ, võ lâm đồng đạo vẫn suy tôn Linh giác công của Trần Hưng Hiệp là thiên hạ đệ nhất, không ai bì kịp. Biểu diễn tuyệt chiêu này đòi hỏi người võ sư phải có công lực thượng thừa và cái tâm luôn tĩnh.

    Với tuyệt chiêu này, đã nhiều lần Hiệp làm người xem thót tim vì sợ. Lão võ sư Trần Hưng Quang kể, khi biểu diễn Linh giác, Hiệp thường đặt quả cam, táo, hoặc một mẩu thân chuối dài chừng gần chục cm lên đỉnh đầu người đối diện. Sau ấy, bằng mảnh vải đen, anh bịt kín mắt mình, tay cầm kiếm sắc, từ từ tiến tới. Mắt bịt kín, nhưng bằng giác quan, anh vẫn xác định được vị trí của mục tiêu và vung kiếm chém tới... Dù chém ngang, hay dọc thì đường kiếm ngọt ngào ấy cũng chỉ phạt đôi vật thể trên đầu, chứ chẳng mảy may làm tổn thương một cọng tóc của người trợ diễn. Ngay cả lão võ sư, đã nhiều lần xem con mình biểu diễn, nhưng lần nào ông cũng... hoảng. Ông cấm con mình tuyệt đối không được dạy chiêu thức nguy hiểm ấy cho ai. Dặn con vậy không phải vì ông muốn giữ độc chiêu cho gia đình mình mà vì... sợ. Đám học trò hiếu động, học chưa đến nơi đến chốn, chém phạt đầu nhau thì vô cùng nguy khốn.


    Tuy quá nổi danh với Linh giác công nhưng sau này, mọi người đã không được thấy anh biểu diễn tuyệt chiêu này nữa. Anh là người cẩn trọng, không bao giờ thích chuyện phiêu lưu hay những trò chơi nguy hiểm. Bởi thế, một lần, diễn Linh giác bị hỏng, anh đã quyết tâm từ bỏ sở trường này. Lần ấy, Bình Định Gia tổ chức biểu diễn ở Nhà văn hoá huyện Từ Liêm. Tiết mục Linh giác trứ danh của Hiệp được toàn thể khán giả đón đợi. Lần thứ nhất, quả táo Tầu nhỏ xíu trên đầu người trợ diễn đã bị anh chém toác đôi. Nhiều người kinh hãi không dám nhìn nhưng cũng nhiều người ưa cảm giác mạnh, muốn anh diễn lại. Không thể chối từ thịnh tình của người mến mộ, anh lại bịt băng đen che mắt, lại tiếp tục diễn trò. Thế nhưng, khi thanh kiếm sáng loáng trong tay vừa vung lên thì anh bỗng khựng người lại, buông kiếm xuống. Tiếp tục một lần nữa cũng vẫn vậy, thanh kiếm trên tay anh chẳng thể lượn một đường ngọt xớt như nó vẫn thường thi triển, vẫn làm người xem kinh hãi. Có lẽ, linh giác đã mách bảo anh rằng, trong một tâm trạng không được thoải mái, anh không nên dụng trò nguy hiểm ấy. Đắn đo, sau cùng, anh đã xin lỗi khán giả và thay bằng việc đặt quả táo lên đầu người trợ diễn thì anh đặt quả táo lên thành ghế. Nhát kiếm chí tử được tung ra. Quả táo bị chém phạt phần dưới, tung lên rồi lăn lông lốc trên sàn nhà. Mọi người vẫn vỗ tay rầm rập. Thế nhưng, trên mặt anh vẫn không thấy nụ cười.

    Chào khán giả, anh vội vàng lùi vào phía trong. Lão võ sư Trần Hưng Quang kể, về nhà con trai ông đã kể cho ông “sự kiện lạ lùng” ấy. Và, anh còn tiết lộ, hàng đinh đóng trên thành chiếc ghế đã bị anh chém bay hết mũ. Nếu hôm ấy, nếu là người thật thì không biết hậu quả thế nào. Vậy là, nghe theo lời khuyên của cha, cùng với tính cẩn trọng của mình, anh đã từ bỏ môn võ mà mình đã khổ công rèn luyện.

    Khi tài năng đang độ chín muồi, khi Bình Định Gia đang khởi sắc, phát triển võ đường đến hầu hết các tỉnh phía Bắc với hàng vạn môn sinh theo học thì vì một tai nạn giao thông thương tâm, Trần Hưng Hiệp đã không còn nữa. Lão võ sư Trần Hưng Quang bảo, từ hôm nghe tin con trai mất, ông cứ thấy mình như đi trên mây khói, người như không còn chút trọng lượng, sức lực nào.

    Ở tuổi 88, sự ra đi của võ sư Trần Hưng Quang để lại niềm thương tiếc vô hạn cho nhiều người, là sự mất mát lớn cho phái võ Bình Định Gia nói riêng, và cũng là mất mát cho cả nền võ thuật Việt Nam.

    Bài Viết được đăng trên Soha.VN


    <><><><><><><><><><><><><><><><><><>

    Đcm, rặt một lũ khoác lác, lũ vô học khoác lác.

    Tôi phải nói thế vì không thể chịu được khi nghe những lời nói của lũ dốt nát vô học. Tôi thực lòng cũng rất ngưỡng vọng cụ Hưng Quang nhưng nếu như tờ báo trên tường thuật đúng như lời cụ thuật thì tôi cũng buộc lòng đành thốt ra câu thất lễ với bậc tiền bối rằng : "Cụ cũng dốt chẳng hơn gì lũ bò kia". Ấy là tôi thành thật xin lỗi cụ, nếu cụ nói đúng như lời mấy thằng nhà báo viết trên kia.

    Tôi xin phân tích một vài khía cạnh nhỏ để giới võ lâm hiểu và để cho cái lũ báo chí mặt lồn cùng đám võ biền láo toét kia mở banh cặp mắt ra mà ngó, vểnh lỗ tai trâu ra để nghe anh giải thích đây nè:

    1. Hiểu đơn giản thế này thôi (đéo nói nhiều) ấy là, nếu lưỡi kiếm đã phạt trúng quả táo thì đéo phạm xuống mặt bàn. Và ngược lại, nếu đã phạt vào mặt bàn thì không thể phạm vào trái táo. Đúng chưa nào, lũ bò ?


    Tất cả các cây đinh đều được đóng ngập xuống mặt bàn.

    2. Cần biết thế này, đéo có thằng thợ mộc nào đóng bàn lại đóng đinh lồi lên trên mặt bàn cả. Vì sao, vì nếu đinh lồi lên mặt bàn thì chúng mày ngồi thế đéo nào được, ngồi cho đính nó đâm thủng đít à ? Có đúng thế không lũ mặt lồn ngu dốt ?! Chính vì vậy, không ai ngu hoặc không ai dư tiền để đi thuê cái đám thợ đóng bàn ghế ẩu tả như vậy... nói như thế để cho lũ con bò thấy rằng, tất cả các cây đinh đều phải được đóng ngập và sâu xuống mặt bàn.

    Vậy nếu đã chém bay hết mũ của các cây đinh thì coi như nạo hết cả cái mặt bàn và nếu đã nạo hết gỗ trên mặt bàn điều đó có nghĩa là lưỡi kiếm chém đéo trúng quả táo. Nói thế còn không đúng hay sao hả lũ mặt lồn ngu dốt...


    Nếu đinh lồi lên mặt bàn thì chúng mày ngồi thế đéo nào được, ngồi cho đính nó đâm thủng đít à ?!

    3. Lũ mặt lồn khi viết báo cần phải nhớ. Không được lạm dụng dùng từ, cụm từ kiểu như: "Cho đến bây giờ võ lâm đồng đạo vẫn suy tôn Linh giác công của Trần Hưng Hiệp là thiên hạ đệ nhất, không ai bì kịp"... ?!

    Ai là võ lâm đồng đạo ? Ai là người xưng tụng Trần Hưng Hiệp như thế ?

    Cần nhớ, giới "Võ lâm" thực ra không phải ai cũng ngu và si như lũ chúng mày. Trong giới võ lâm nhiều người biết tỏng mấy cái trò bịp bợm kiểu "mãi võ nuôi mồm" của đám Sơn Đông... Bởi vậy, mấy cái "Mĩ" từ ấy không phải dành để phong cho mấy thằng bịp bợm, láo khoét như lũ đầu bò chúng mày và như chúng mày đã biết, nếu quả thật là Thiên Hạ Đệ Nhất "linh giác công" thì không ai lại chết thảm như cha con nhà cụ Hưng; Nếu có Linh giác công thì không ai lại chết không toàn thây như vậy cả.

    Đấy, chúng mày đã nghe rồi, vậy thấy anh Hiệp, cụ Hưng Quang đi ra có còn "tức tửi" nữa không nào ?!

    Rõ thối, địt mẹ lũ báo chí mặt lồn dốt nát, địt mẹ lũ võ biền dốt nát mặt lồn

  2. #2
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Nov 2011
    Bài gửi
    762
    Thanks
    28
    Thanked 113 Times in 88 Posts
    Sao không nói trong topic trong kia cho nó tập chung là lại ra đây để chửi hả Bach_djen ?
    Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
    Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ
    "Ai bảo chăn trâu là khổ'' ?
    Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao...

  3. #3
    Senior Member
    Tham gia ngày
    May 2012
    Bài gửi
    270
    Thanks
    32
    Thanked 22 Times in 20 Posts
    Chửi ngoa dữ vậy trời !

    Xét cho cùng cũng là vì mấy thầy trong làng võ "nổ" chứ báo chí thì biết gì. Mấy ông thầy nổ sao thì báo chí người ta viết thế, trách họ là oan.

  4. #4
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Jul 2013
    Bài gửi
    281
    Thanks
    18
    Thanked 46 Times in 39 Posts
    Fangzi, đã chửi thì phải chửi công khai bởi vậy mới ra đây chửi chứ nép trong kia chửi, đâu ai nghe

    Bach_ho: bạn nói thế cũng không đúng, báo chí phải có nghiệp vụ, không thể nói nghe sao viết thế được. Lại nữa, trong mỗi tờ báo bao giờ cũng có người chịu trách nhiệm duyệt bài, có biên tập viên, thậm chí là cả một bộ sậu, cả một ban biên tập chứ ít gì ?

  5. #5
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Jul 2013
    Bài gửi
    281
    Thanks
    18
    Thanked 46 Times in 39 Posts
    Phân tích một số khía cạnh kỹ thuật các "tuyệt kỹ kungfu" được đề cập trong bài báo "Người "nuốt chửng" nhiều bí kíp võ công VN vừa ra đi tức tưởi" !



    Link bài viết: http://m.soha.vn/app/xa-hoi/vo-su-tr...9225137886.htm

    Bach_djen - "Người "nuốt chửng" nhiều bí kíp võ công VN vừa ra đi tức tưởi" là bài viết được đăng trên Sonha.VN, sau khi bài báo đăng, hàng loạt các báo mạng khác cũng nhảy vào đăng bài ăn theo. Không dừng lại ở đó, một số diễn đàn võ thuật kể cả một số diễn đàn có uy tín cũng đăng tải bài viết như một cách để thể hiện sự tri ân... (?!)

    Nhân đây, Bach_djen cũng nêu ra một số kiến giải để cho võ lâm và những người hâm mộ võ thuật có cái nhìn thật thấu đáo.

    <><><><><><><><><>

    Như mình đã nói trên kia, lũ phóng viên báo chí đúng là ngu như bò. Càng đọc bài báo nghĩ lại càng thấy tức và thương cho cụ Hưng Quang. Không biết trước khi chúng in báo chúng có đọc qua cho cụ duyệt bài hay không hoặc nếu cụ già yếu, lẩn thẩn thì đọc con cháu cụ, đám đồ đệ để chúng nghe, chúng xác nhận tính xác thực của thông tin, hoặc kiểm tra lại nội dung thông tin xem còn chỗ nào chưa đúng rồi mới đăng. Tôi nghĩ chắc là do lũ báo chí tự bịa đặt ra thông tin rồi tự đưa lên báo cốt kiếm tí tiền gọi là tiền hóng hớt. Chứ tuyệt nhiên con cháu cụ hoặc các đồ đệ của Bình Định gia chắc chắn chẳng ai tin công phu Thiết Đầu Công mà cụ Hưng diễn ở bến tàu năm xưa là có thực. Nếu đúng như dự đoán của tôi thì thật là may mắn còn như các con cụ Hưng Quang và các đệ tử của võ phái Bình Định gia khẳng định báo chí đưa tin đúng thì thật là oan và thật thương cụ Hưng lắm lắm.

    Một lần, ra đến nhà ga thì tàu đã chuyển bánh. Bế hai con nhỏ trên tay, túi khoác trên lưng, ông cắm đầu cắm cổ đuổi theo. Khi vừa theo kịp thì cửa toa tàu đã đóng im ỉm. Quá cấp bách, ông đành sử dụng luôn món “Thiết đầu công” mà mình đã khổ công rèn luyện. Cú húc đầu như trời giáng ấy đã làm cánh cửa sắt bật tung. Vẫn ôm con trên tay, ông vọt lên tàu một cách nhẹ nhàng.
    Đây, để tôi giúp các bạn xem tính xác thực của bài báo, xem công phu "Thiết Đầu Công" của cụ Hưng Quang nó lợi hại cỡ nào và lợi hại đến đâu há.

    Trước hết tôi khẳng định Phóng viên báo chí (mấy cái đứa viết bài này) toàn dững thằng ngu. Đưa tin như cứt bảo thế sao không người ta không ghét, không khinh.

    Có đúng là cái đầu khỏe đến độ húc được cái cửa tàu đang chạy ?

    Khẳng định luôn, lũ báo chí chúng mày chưa đi tàu hỏa bao giờ. Vì cái cửa lên tàu hỏa nó đéo giống cái cửa nhà chúng mày. Nó nhỏ bằng cái tí, chỉ vừa một người lên xuống (cái này anh đi nhiều anh biết), nó có bậc kiểu như tam câp và lõm vào và có cái cửa bằng sắt chắn ngang...

    Bình thường, nếu muốn lên tàu phải dùng tay vịn vào cửa mới có thể đu lên được, ấy là tôi đang nói là tàu đứng yên chứ không nói khi tàu chạy vì khi tàu chạy, để đu lên được tàu là rất khó, thường chỉ có dân nhảy tàu chuyên nghiệp mới làm được việc này.

    Như trên đã nói, khi tàu chạy, cửa của tàu sẽ đóng và lúc này, mép cánh cửa gần như kín hết cả 2 bậc sắt lên xuống. Lúc này, để kiếm được chỗ để chân cũng đã khó chứ nói chi đến việc cụ Hưng tay bế hai đứa con mà dùng đầu húc vào cánh cửa thì là chuyện hoang đường.

    Là người luyện võ chắc chắn các bạn biết, để công phá mục tiêu bằng đầu thì cần phải có thế, phải "có thế" mới có thể húc và công phá được mục tiêu nhược bằng không "có thế"... chỉ là cú va đầu, giỏi lắm cũng chỉ bể được vài ba viên ngói là cùng.

    Khi tàu chạy cửa đóng, lúc này diện tích bậc thang sắt lòi ra cũng chỉ độ 5 -7 cm, chỉ vừa đủ chỗ đặt bàn chân thì không thể vừa bế hai con nhỏ, vừa thi triển tuyệt kỹ kungfu.

    Thật là chuyện bọ ngựa cản xe, hoang đường.


    Tàu đang đón khách với cánh cửa mở.


    Cánh cửa toa bên phải đã đóng


    Kiểm tra lần cuối trước khi tàu khởi hành

    Để lên được tàu khi tàu đã chuyển bánh, cụ Hưng buộc phải vứt một thằng con ! Để làm gì, vì chỉ có thế cụ mới có một tay rảnh mà túm lấy cái tay vịn cửa, chỉ có túm thật chắc cái tay vịn thì cụ mới đu lên được tàu. Khi tàu chạy, muốn nhảy tàu, trước hết cụ phải chạy nhanh hơn tốc độ của tàu và khi tung người thực hiện động tác nhảy phải rất nhanh, phải dứt khoát và thật gọn vì nếu không làm được như thế, bạn sẽ bị văng ra ngoài, không tin các bạn thử mà coi, đảm bảo gãy chân ngay lập tức. Việc hai tay hai đứa con chạy theo tàu đã là cả một vấn đề, bạn thử tưởng tượng cụ Hưng đứng ở chỗ nào, bấu víu vào đâu để dụng thiết đầu công ?


    Các bạn có tin với ngần ấy diện tích đất, cụ Hưng vừa bế 2 con vừa thi triển kungfu ?!


    Dân nhảy tàu chuyên nghiệp


    Hãy quan sát kỹ cánh cửa của tấm hình này !

    Đấy, nói sơ thế để các bạn biết, lũ báo chí viết là không thể tin được. Và công phu thiết đầu công cụ cụ Hưng có thật hay không thì tôi không biết nhưng bảo biểu diễn trong chuyến nhảy tàu kia là đéo có cơ sở. Tôi đéo tin và các bạn cũng đừng bao giờ tin.

    Tất cả chỉ là trò láo khoét.
    --------------------------------
    P/s: Mấy con tàu màu xanh là những con tàu có từ mấy chục năm nay, nhất là hình những con tàu có người ngồi trên nóc. Các bạn có thể thấy, thành tàu đã được gò đi, đóng lại (sửa chữa, đại tu) rất nhiều lần nên nhìn vỏ tàu có nước sơn thô lậu và xù xì.

    Lần sửa cuối bởi bach_djen; 17-09-2014 lúc 04:39 PM

  6. #6
    Moderator
    Tham gia ngày
    Jan 2012
    Đến từ
    ngochai.tcq@gmail.com
    Bài gửi
    1.037
    Thanks
    336
    Thanked 115 Times in 113 Posts
    Ủa, đúng là phân tích ra mới thấy có nhiều điều bất hợp lý đấy nhỉ.
    Trời sinh, trời ắt đã dành phần / Tu hãy cho hiền, dạ có nhân
    Khó chớ oán thân, thân mới nhẹ / Giàu mà yêu chúng, chúng càng gần
    Bạo hung chỉn đã gươm mài đá / Phúc đức rành hay cỏ đượm xuân
    Chớ có hại nhân mà ích kỷ / Giấu người, khôn giấu được linh thần.
    Nguyễn Bỉnh Khiêm
    ngochai.tcq@gmail.com

  7. #7
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Dec 2012
    Bài gửi
    200
    Thanks
    91
    Thanked 23 Times in 19 Posts
    Đúng là không nên khao trương một cách quá đáng và vô căn cứ như thế.

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •