Hiện kết quả từ 1 tới 6 của 6

Chủ đề: Tâm Linh - Huyền Bí - Những Chuyện Không Thể Lý Giải

Hybrid View

  1. #1
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Jul 2013
    Bài gửi
    170
    Thanks
    23
    Thanked 21 Times in 16 Posts

    Tâm Linh - Huyền Bí - Những Chuyện Không Thể Lý Giải

    Boriska - cậu bé đến từ sao Hỏa và dự ngôn cảnh tỉnh con người Trái Đất


    Boriska, cậu bé 10 tuổi đến từ nước Nga tự nhận mình đến từ sao Hỏa. Cậu có vốn kiến thức vô cùng phong phú, đặc biệt tinh thông lịch sử của sao Hỏa và Trái Đất. Những dự ngôn của cậu dành cho con người Trái Đất cũng khiến mọi người không khỏi kinh ngạc.

    Nhà vật lý học, thiên văn học nổi tiếng Hawking đã từng chia sẻ với các phương tiện truyền thông chính thức của Anh rằng: “Cho dù cậu bé hỏa tinh Boriska có thực sự tới từ sao Hỏa hay không, thì những kiến thức về vũ trụ và thiên văn của cậu thực sự vượt quá sự tưởng tượng của tôi. Tôi tin rằng tất cả những nhà khoa học nổi tiếng trên toàn thế giới mới có được những kiến thức như vậy. Chúng ta không thể coi thường những ý kiến bàn luận về vũ trụ và những dự ngôn về thế giới tương lai mà cậu bé đã đưa ra”.

    Cậu bé thần bí tự xưng đến từ sao Hỏa

    Theo nguồn tin của các phương tiện thông tin đại chúng của Nga vào năm 2004, một cậu bé thần bí chưa đến 10 tuổi tự xưng mình đến từ sao Hỏa. Cậu bé có hai đặc điểm khác hoàn toàn với những cậu bé cùng tuổi: Thứ nhất, cậu có kiến thức phong phú khác thường về đủ mọi phương diện; thứ hai là tinh thông các thuật ngữ chuyên ngành, lại có thể nắm bắt được một cách tỉ mỉ xác thực các tư liệu có liên quan tới vũ trụ, thậm chí thông thuộc cả lịch sử về sao Hỏa và Trái Đất. Cách nhìn nhận của cậu bé về Trái Đất, về nhân loại và tương lai thực sự làm người khác hết sức kinh hãi.

    “Cậu bé Hỏa tinh” Boriska sinh ngày 11/1/1996 tại một bệnh viện vùng nông thôn xa xôi ở phía Bắc Volgograd của Nga. Cha mẹ cậu là những người tốt bụng, chất phác thật thà. Mẹ cậu tên Nadezhda, là bác sĩ da liễu cho một bệnh viện công, còn cha cậu là một sĩ quan quân đội.


    “Cậu bé Hỏa tinh” Boriska sinh ngày 11/1/1996. Ảnh pravdareport.com

    Bà Nadezhda nhớ lại, từ khi Boriska sinh ra xung quanh cậu xảy ra rất nhiều điều kỳ lạ. Khi cậu 15 ngày tuổi đã có thể tự ngẩng đầu và gọi hai từ “Cha ơi”. Đến lúc cậu bé được 1,5 tuổi đã có thể đọc được những tiêu đề trên các bài báo. Và có một điều càng làm người ta không thể tưởng tượng nổi, đó là cậu bé có thể cầm bút và viết chữ Hán.

    Một ngày nọ, bà Nadezhda mang hai chữ cậu bé viết đi hỏi một vị giáo sư đại học và được biết đó là chữ Hán, và hai chữ này nghĩa là “Trung Quốc”. Bà Nadezhda chia sẻ bà và chồng chưa bao giờ học chữ Trung Quốc, và cũng không có ai dạy cậu bé.

    Từ sau khi lên 2 tuổi, cậu bé có trí nhớ siêu thường và làm người khác khó tin nổi về khả năng học hỏi nắm bắt những kiến thức mới.

    Mẹ cậu nhớ lại: “Đôi lúc tôi thấy thằng bé ngồi xếp bằng đả tọa, còn hùng hồn kể về thế giới, đều là những điều vượt quá sức tưởng tượng của chúng tôi. Boriska rất thích nói về sao Hỏa, về hành tinh hệ và những nền văn minh xa xôi. Khi ấy chúng tôi thật sự không dám tin vào những gì tai mình nghe thấy. Từ khi lên 2 tuổi, mỗi ngày giống như niệm kinh vậy, thằng bé đều bàn luận về vũ trụ, về những câu chuyện vô cùng vô tận ở những thế giới khác”.

    Từ khi đó, Boriska không ngừng nói với cha mẹ mình rằng trước đây cậu từng sống trên sao Hỏa. Rằng trên sao Hỏa lúc trước đây từng có người sinh sống, bởi phát sinh đại tai nạn mang tính hủy diệt nên tầng khí quyển trên sao Hỏa hầu như không còn. Những người dân sao Hỏa không thể tiếp tục sinh sống trên đó mà phải xuống Trái Đất.

    Cậu bé Hỏa tinh còn chia sẻ, khi đó cậu thường tự mình lái tàu vũ trụ đi tham quan Trái Đất, mục đích của cậu là nhận nhiệm vụ và chuyển sinh vào một gia đình ở phía tây Trung Quốc. Tuy nhiên cụ thể nhiệm vụ đó là gì cậu không nhớ rõ.

    Năm 2006, một nhân chứng địa phương tiết lộ: Một vài năm trước trong một đêm yên tĩnh, khi những người cắm trại đang người ngồi nói chuyện trước đống lửa, đột nhiên Boriska đứng dậy hét lớn thu hút sự chú ý của mọi người. Nhân chứng này nói tiếp: “Chúng tôi tò mò không biết cậu bé muốn nói gì. Mãi lúc sau cậu bé mới nói, cậu muốn chia sẻ với mọi người về cuộc sống trên sao Hỏa, về những người dân trên sao Hỏa và những điều thần kỳ cậu đã trải qua khi bay tới Trái Đất”. Điều làm người ta không thể tưởng tượng là khi cậu bé mô tả một cách sống động như thật về huyền thoại lục địa Lemuria cổ xưa bị chìm xuống đáy biển Ấn Độ Dương một cách thần bí. Cũng theo lời cậu bé, khi cậu từ sao Hỏa đáp tới Trái Đất, chính là đổ bộ lên bờ từ đây và biết rõ cuộc sống nơi đây như trong lòng bàn tay.

    Lemuria là một vùng đất huyền bí xuất hiện trong huyền thoại cách đây 800.000 năm trước (Lemuria, hay còn gọi là Mu, một lục địa tồn tại ở Thái Bình Dương cùng khoảng thời gian với Atlantis, dường như đã bị quên lãng, cho dù nó chính là đối cực tinh thần với Atlantis. Theo truyền thuyết của thổ dân trên nhiều hòn đảo, thiên đường nhiệt đới Mu nằm đâu đó ở vùng biển Thái Bình Dương nhưng đã bị nhấn chìm cùng với công dân của nó nhiều nghìn năm trước). Đừng nói tới trẻ con, ngay cả các giáo sư đại học không phải ai cũng biết đến những điều này. Tuy nhiên cậu bé lại có thể quen thuộc với từng chi tiết nhỏ về lịch sử, nền văn minh, cư dân của quốc gia cổ đại đó, và miêu tả chi tiết như nắm chắc nó trong lòng bàn tay.


    Một vị Thần vĩ đại sẽ chuyển sinh ở Trung Quốc

    Khi đó đã có người hỏi “cậu bé Hỏa tinh” rằng, ngày 21/12/2012 liệu có phải là “ngày tận thế” của thế giới không?

    Boriska đã trả lời: “Ngày tận thế là điều không thể tránh được, tuy nhiên nó không phải diễn ra vào năm 2012. Điều này phải đợi sau khi một vị Thần vĩ đại chuyển sinh tại Trung Quốc hướng dẫn truyền đạo cho mọi người và đưa một số người trở về Thiên quốc rồi mới xảy ra. Chưa tới thời khắc đó thì loài người có thể sẽ vĩnh viễn không thể thức tỉnh. Chưa đến khi đại nạn cuối cùng xảy ra, chưa đến ngày tận thế, loài người có lẽ vĩnh viễn sẽ không hiểu được ý nghĩa quan trọng của hòa bình và tình yêu cũng như sứ mệnh của bản thân khi tới Trái Đất này. Tuy nhiên những người có trí tuệ, thiện lương và có kiến thức thâm sâu sẽ có được câu trả lời. Và hãy luôn ghi nhớ rằng, câu trả lời tìm được chỉ có thể xuất phát từ nội tâm”.

    Boriska chia sẻ: “Nơi cậu sinh ra cũng ở cùng trên một đường chân trời với nơi của vị Thần truyền đạo vĩ đại chuyển sinh ở Trung Quốc”. Cậu bé nói: “Tôi không biết tại sao tôi lại được sinh ra trên Trái Đất này, nhưng tôi tin rằng tôi cũng có sứ mệnh của bản thân giống như vị Thần vĩ đại kia khi chuyển sinh tới Trái Đất. Xin mọi người đừng lo lắng bởi Trung Quốc – quốc gia được Thần chọn là nơi chuyển sinh truyền đạo và làm công việc đó của mình, là một quốc gia có nền lịch sử vô cùng đặc biệt và kỳ diệu”.

    Boriska cho hay, vào năm 2008 khi tới thời khắc của sự phục hưng, các hành tinh sẽ càng có nhiều “Người sao hỏa” chuyển sinh tới Trái Đất. Trên Trái Đất sẽ xảy ra việc trọng đại to lớn và những “người sao hỏa” khi giáng sinh tới nơi này có nhiệm vụ rất quan trọng. Họ có thể giúp con người Trái Đất đối phó với những đại nạn sắp xảy đến.

    Xem tiếp phía dưới...

  2. #2
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Jul 2013
    Bài gửi
    170
    Thanks
    23
    Thanked 21 Times in 16 Posts
    Boriska - cậu bé đến từ sao Hỏa và dự ngôn cảnh tỉnh con người Trái Đất


    Tiếp theo trang trên


    Các vị Thần trên thiên quốc vẫn luôn quan sát Trái Đất

    Những lời nói của Boriska không những làm chấn động giới khoa học mà còn gây ra những cuộc tranh luận trong các nhà thiên văn học. Lúc đó đã có rất nhiều kênh truyền thông tìm gặp cậu bé. Trong đó đã có rất nhiều kênh truyền thông mang những nghi ngờ của giới khoa học tới hỏi cậu bé rằng: “Cậu có chứng cứ hoặc lý do nào để có thể chứng minh những điều mình nói là sự thật?”

    Boriska đã trả lời: “Đây chính là sự mù quáng của con người Trái Đất khi mà luôn cho rằng những điều mình nhìn thấy mới là chân lý, còn những điều không nhìn thấy thì đều là bịa đặt. Trước khi tất cả những đại nạn xảy ra trên Trái Đất này, con người Trái Đất đều không bao giờ tin nó có thể xảy ra, thế nhưng nó thực sự vẫn xảy ra. Những điều trước đây nhân loại không nhìn thấy đều trở thành chân lý, là điều có thực. Tuy nhiên vì mê mờ nên con người Trái Đất cứ luôn tự cho rằng bản thân mình là thông minh”.

    Cậu bé còn nói: “Các vị Thần vẫn luôn dõi theo con người nơi Trái Đất. Họ thông qua tâm linh để truyền tải những thông điệp cho mọi người, và trong đó cũng có rất nhiều quà tặng mà các vị Thần dành cho con người thế gian. Những món quà tặng đó bao gồm tình yêu thương, cũng bao gồm rất nhiều những tri thức của nhân loại, giống như những “Crop circle” (vòng tròn bí hiểm xuất hiện trên những cánh đồng lúa mì) đến 99% đều do các vị Thần lưu lại cho con người. Ẩn sâu trong đó có rất nhiều những tri thức cao thâm mà chỉ có những người có chỉ số IQ cao mới có thể giải thích được nó. Tuy nhiên có một số người trong xã hội nhân loại lại coi thường sự tồn tại của các vị Thần, còn cho rằng những người nghiên cứu về Thần Phật là mê tín, là bị bệnh. Con người thực sự không biết và không thể lý giải được một cách sâu sắc ý nghĩa vĩ đại thực sự của tình yêu thương mà Thần Phật đã dành cho nhân loại”.

    Ngày nay, nền văn minh vật chất của xã hội nhân loại dường như phát triển chưa từng có so với trước đây. “Tuy nhiên nếu con người Trái Đất vẫn tiếp tục ngày càng coi thường văn minh tinh thần như tình trạng hiện nay thì nền văn minh của Trái Đất sẽ bị hủy diệt”.

    Cậu bé Hỏa tinh bày tỏ: “Việc mọi người nghi ngờ lời nói của một đứa trẻ không phải lỗi của mọi người. Tuy nhiên mọi người không nên nghi ngờ những sự thật vốn có, và không thể phủ định hay nghi ngờ trên thế giới này liệu có Thần Phật hay không. Tôi tin rằng trong số những người thông minh sớm đã hiểu rằng xã hội nhân loại hiện nay là chủ nghĩa thực dụng. Tất cả khoa học kỹ thuật của con người Trái Đất, tất cả những vật chất bao quanh con người Trái Đất đều chỉ vận động xoay quanh tiền bạc. Rất nhiều người trên Trái Đất luôn cho rằng vũ khí nguyên tử là nguy hiểm nhất. Kỳ thực không phải vậy, điều nguy hiểm lớn nhất đó chính là “Commodity fetishism” (chủ nghĩa sùng bái vật chất)”.

    Giáo sư Yves Rocard đến từ Đại học khoa học Barry sau khi tìm hiểu câu chuyện về “Cậu bé Hỏa tinh” đã chia sẻ: “Cậu bé không giống chúng ta. Tôi tin cậu bé 11 tuổi này là đến từ sao Hỏa. Tôi tin vào câu chuyện về sao Hỏa cũng như lời cảnh tỉnh của cậu dành cho con người Trái Đất. Một đứa trẻ 11 tuổi không thể tưởng tượng được những chủ đề nghiêm túc về “tình yêu thương” và “hòa bình”, về việc “xây dựng nền văn minh tinh thần” để đi lừa gạt con người. Đây là những việc mà chỉ bậc Thánh nhân mới có thể làm. Tôi tin thân thế của cậu bé Hỏa tinh Boriska cũng như những lời cậu bé nói, rằng điều đó là không được phép nghi ngờ”.

    Còn bạn, bạn nghĩ sao về cậu bé đến từ sao Hỏa kỳ bí và những câu chuyện cũng như lời dự ngôn mà cậu đã nói? Dù tin hay không, câu chuyện chắc hẳn đều đã gợi mở cho chúng ta nhiều điều.

    Theo Đại kỷ nguyên

  3. #3
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Jul 2013
    Bài gửi
    170
    Thanks
    23
    Thanked 21 Times in 16 Posts
    Bí ẩn chuyện trấn yểm sông Tô Lịch – Hà Nội


    Có thể nói nhân loại đang sống trong thời kỳ khoa học kỹ thuật phát triển như vũ bão, giúp nâng tầm tri thức và thay đổi chất lượng cuộc sống từng ngày. Tuy nhiên vẫn còn rất nhiều những hiện tượng kỳ bí tồn tại xung quanh chúng ta mà khoa học chưa thể nào giải thích được, khiến con người phải bối rối khi tìm câu trả lời. Hiện tượng trấn yểm sông Tô Lịch từng gây xôn xao dư luận cả nước về những sự việc huyền bí xảy ra đúng vào thời điểm chuyển giao sang thế kỷ 21. Giữa sự phát triển không ngừng của khoa học, điều này khiến cho không ít người tranh cãi về tính chân thực của nó. Nhiều ý kiến trái chiều được đưa ra, có người thì cho rằng đây là chuyện bịa của những người trong cuộc, nhưng cũng có người thì hoàn toàn tin rằng chuyện trấn yểm là có tồn tại.
    Tên sông Tô Lịch tương truyền lấy từ tên một vị thần sống vào thời nhà Tấn đô hộ xứ Giao Chỉ. Đến thời nhà Đường, nơi đây là vị trí xây dựng thành Đại La. Đây cũng là nơi hợp thủy của 3 con sông, nổi tiếng với nhiều lời đồn trấn yểm của người Tàu và hàng trăm câu chuyện kỳ bí xung quanh.
    Sông Tô Lịch là một sông cổ của tứ giác nước Thăng Long, vốn từng là một phân lưu của sông Hồng, đưa nước từ thượng lưu ở sông Hồng sang sông Nhuệ. Đến đoạn trung lưu, nó gặp hồ Tây (là dấu tích của đoạn sông Hồng cũ, nằm cạnh Quán Thánh) và một phần nước từ hồ Tây được cung cấp cho đoạn sông từ đó đến hạ lưu. Tuy nhiên tới nay đoạn sông từ Cầu Gỗ đến Bưởi, nay đã bị lấp, chỉ còn lại một vài dấu tích như ở Thụy Khuê (nằm ở mặt sau của tòa chung cư Golden West Lake và một khu dân cư nhỏ ở gần chợ Tam Đa). Do đó, Tô Lịch không còn thông với sông Hồng nữa.

    Ngày trước, hai bên bờ sông buôn bán tấp nập. Từ khi bị lấp, sông chỉ là một dòng thoát nước thải của thành phố, bị ô nhiễm nặng. Từ cuối những năm 1990, Tô Lịch bắt đầu được nạo vét đáy sông, kè bờ, để làm sách và chống lấn chiếm.

    Bắt đầu vào tháng 06 năm 2001 Công ty liên doanh xây dựng VIC trúng thầu gói thầu 07 dự án cải tạo hệ thống thóat nước Hà nội (CPTA).Công việc cụ thể là nạo vét và kè đá bờ sông Tô Lịch. Hàng loạt sự kiện kỳ lạ đã xảy ra…

    Sau đây xin trích nguyên văn 3 kỳ đăng trên báo Bảo vệ Pháp luật ra từ ngày 31 tháng 3 đến 14 tháng 4 năm 2007.

    Bài 1: Thánh vật ở sông Tô Lịch

    Tác giả bài viết này là ông Nguyễn Hùng Cường Đội trưởng Đội xây dựng số 12 trực tiếp chỉ huy thi công đoạn sông qua làng An Phú, phường Nghĩa Đô,Quận Cầu Giấy. Và mọi việc kỳ bí và đáng sợ bắt đầu từ đây. Có thể chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên nhưng cũng có thể là chuyện tâm linh chúng ta chưa giải thích được.


    Trước khi thi công, với tư cách chỉ huy công trường, tôi có mời ông Phạm Ngọc Anh kỹ sư thủy lợi làm chuyên viên kỹ thuật. Ngay ngày đầu tiên đi khảo sát thực địa, ông Anh phát hiện một ngôi đền rất lớn ở bờ sông phía An Phú. Đó là ngôi đền Quán Đới có từ thời Lý. Ông Anh nói luôn:
    “ Cậu không nên nhận thi công đoạn sông này. Nguy hiểm lắm” – Rất ân hận, tôi đã không nghe theo lời khuyên này.

    Ngày 15/8/2001, tôi vừa làm lễ trọng đền Quán Đới, vừa cho máy xúc, máy ủi xuống bờ sông khởi công. Vừa thắp được mấy nén hương thì tự nhiên lửa trong nắm hương cứ bùng lên cháy rực, đồng thời tự nhiên ngực tôi đau buốt. Mãi mới vẩy được lửa, cắm lên bát hương thì ngoài công trường báo về có sự cố. Vái vội mấy vái, tôi chạy ra.

    Thì ra ngoài công trường sau khi đắp đê bơm nước ra, anh em phát hiện rất nhiều cọc gỗ lim đóng theo những hàng ngắn, bố trí rất lạ. Cũng là vô sư, vô sách, tôi chỉ huy cho máy nhổ cọc lên. Máy vừa nhổ được hai chiếc cọc, thì tự nhiên như có một lực gì đẩy, chiếc máy xúc từ từ trôi xuống sông, không có cách gì giữ được. Đồng thời đê ngăn nước vỡ, nước tràn vào ngập kín chiếc máy xúc. Cũng gần như cùng lúc ấy có tiếng người hét lên.Trong đống bùn mà máy xúc đã xúc lên có lẫn rất nhiều xương người, xương thú vật, rất nhiều đồ gốm, đồ sắt, đồ đồng như bát đĩa, dao, liềm, kim khâu, tiền đồng, tiền cổ.

    Biết là gặp chuyện lớn, tôi cho dừng thi công, yêu cầu công nhân gom tất cả đồ cổ, xương người lại và báo với Bảo tàng Hà nội. Ông Phạm Kim Ngọc Giám đốc Bảo tàng Hà nội và nhiều nhà khoa học đã đến hiện trường thu nhặt cổ vật mang về Bảo tàng. Tối hôm đó, anh Hùng, người lái máy xúc nhổ cọc, đang khỏe mạnh vừa về đến nhà chợt lên cơn động kinh, mắt trợn, miệng sủi bọt mép,người cứ quay tròn như gà bị cắt tiết. Cả nhà anh Hùng biết có sự lạ, sắm lễ ra bờ sông vừa khóc vừa lễ. Thật sợ, lễ xong, đốt vàng mã được một nửa thì điện thoại ở nhà báo tin Hùng đã tỉnh lại.

    Không biết làm cách nào, nghe bạn bè mách, tôi phóng xe đi Hải Phòng mời một thầy pháp nổi tiếng về trừ tà. Vừa nói chuyện với thầy, tự nhiên thầy trừng mắt: “ Này, chỗ ấy âm khí nặng nề, sức tôi không trừ được”. Nằn nì mãi thầy mới đi về Hà nội mà cũng chỉ dám làm lễ cầu an ở bờ sông và ngay đêm đó về Hải Phòng.

    Mấy ngày sau,Bảo tàng Hà nội tổ chức một hội thảo khoa học,hội tụ rất nhiều các nhà khoa học cả về sử học, bảo tàng, tâm linh. Kết luận của Giáo sư Trần Quốc Vượng được chấp nhận: đây là trận đồ bát quái yểm trấn giữ cửa thành Đại La từ thế kỷ thứ IX. Giáo sư cũng đề cập đến lực lượng âm binh tại đây và dặn tôi phải cẩn thận kẻo ảnh hưởng đến sức khỏe và tính mạng của công nhân.

    Tôi cùng anh em công nhân thu nhặt hết tất cả xương người liệm vào tiểu và chôn ở bờ sông, hàng ngày cắt cử người hương khói. Nhưng công việc không tiến triển được. Cứ đắp đê lên, lại vỡ. Anh em công nhân ở công trường thì luôn luôn mơ thấy ma quỷ và thường gặp tai nạn lao động. Vét được chút bùn nào lên thì cũng thấy kèm theo xương người, có khi cả đầu lâu. Chúng tôi liệm hết vào tiểu đem chôn gần đó.

    Một mặt tích cực đổi mới kỹ thuật thi công, mặt khác tôi vẫn tiếp tục mời thầy cúng trừ tà giải hạn. Nhưng tất cả các thầy bắc, nam đều bất lực. Công nhân toàn nằm mơ thấy những người mặc áo the, khăn xếp đánh đuổi không cho nằm. Nhiều người đã bỏ việc không dám ở lại. Anh Thưởng quê ở Nghệ An là công nhân xây lắp ngủ ở lán công trường, đêm nào anh cũng mơ thấy một bà cụ hiện lên nắm tóc đuổi đi và nói “ Đây không phải chỗ kiếm ăn của mày, về quê mà sống”. Anh Thưởng không chịu bỏ đi, còn khuyên nhiều công nhân ở lại làm. Được ba hôm thì vợ anh làm cấp dưỡng cho công nhân bị bỏng độ cấp 3 tòan thân. Sợ quá anh đưa vợ đi bệnh viện và bỏ việc luôn.


    Đến tháng 11/2001, nhờ tích cực vận động tôi đã mời được thượng tọa Thích Viên Thành ở Chùa Hương về làm lễ cúng cho tôi ở hiện trường.Vừa đến hiện trường thầy đã ngồi xuống nhắm mắt niệm phật .Niệm một lúc thầy đứng lên nói:
    “Đây là trận đồ trấn yểm rất nguy hiểm,vì các đệ tử thầy sẽ lập đàn tràng hóa giải”. Sau đó thầy lập đàn tràng hóa giải ở bờ sông hóa giải trấn yểm. Lễ xong thầy Thích Viên Thành nói với mọi người: “ Mặc dù thầy đã cố hóa giải nhưng anh em phải cẩn thận, còn anh Cường thì phải chịu nhiều hậu quả, gia đình, anh em, con cháu cũng gặp họa”. Rồi buồn buồn thầy nói : “ Vì cái đàn tràng này tính mạng thầy cũng khó giữ”.

    Ba tháng sau thầy Thích Viên Thành hóa. Các đệ tử nói trước khi thầy mất thầy còn nói thầy mất vì trận đồ trấn yểm ở sông Tô Lịch.

    Nhưng công việc cũng không tiến triển được. Đê đắp lên là vỡ, kè thép không vỡ thì nước xối từ dưới lên. Đặt đá xuống thì đá chìm nghỉm. Để kiểm tra địa tầng tìm biện pháp thi công mới, tôi thuê một dàn khoan thăm dò đến khoan mấy mũi. Lạ thay cứ hạ mũi khoan xuống một đoạn là mũi khoan gãy. Ba lần như vậy họ lẳng lặng tháo dàn khoan đi mất, không cần đòi tiền. Công nhân thì vẫn hoang mang vô cùng. Anh Hoàn quê ở Ninh Bình làm đốc công, có hôm vừa dẫm chân lên đầu cột gỗ thì ở quê nhắn lên bố anh ốm thập tử nhất sinh phải cấp cứu. Anh Nguyễn Văn Nông, thủ kho là người tích cực trong việc thu lượm các hài cốt và di vật thì mẹ bị tai biến mạch máu não. Sau khi thầy Thích Viên Thành làm lễ hóa giải yểm trừ, anh Trần Văn Lợi người Bắc Giang xông xáo nhất nhảy xuống lòng sông vét bùn, vừa lên bờ tắm rửa xong thì nghe tin nhà ở quê bị cháy rụi, một đứa cháu rất thân với anh đột ngột chết.

    Các công nhân sợ hãi nghỉ việc cả. Chiều chiều đứng bên bờ sông hoang vắng lòng tôi bỗng chua xót.Tôi có tội gì đâu mà thánh thần hại tôi đến nỗi này.

    Còn nữa...

  4. #4
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Jul 2013
    Bài gửi
    170
    Thanks
    23
    Thanked 21 Times in 16 Posts
    Bí ẩn chuyện trấn yểm sông Tô Lịch – Hà Nội

    Bài 2: Tai họa nối tiếp tai họa

    Thấm thoát đã cuối năm, trời trở rét, chỉ còn mấy anh em thân thiết với tôi là ở lại làm. Tôi cho đóng cọc thép sâu tới 4m rồi làm cữ thép chắn nước. Lạ thay cứ bơm sạch nước thì cữ lại vỡ. Lúc này một số báo chí đã nói tới sự kỳ lạ xung quanh công trình sông Tô Lịch đoạn qua làng An phú này. Bảo tàng Hà nội, rồi viện tâm lý, các nhà ngoại cảm cận tâm lý đều đã tổ chức các cuộc họp tại công trình. Kết luận cuối cùng là … không giải thích được.

    Phía các nhà sử học, khảo cổ học thì giải thích đây là di tích nằm trong quần thể chính của Tây thành Đại La (có thể là ngọ môn), nhiều người còn yêu cầu khôi phục di tích này, phía các nhà tâm linh, dịch học thì nói đây là trận đồ địa trấn yểm tà ma, không cho xâm phạm kinh thành, vì là trận đồ cho nên đã giam giữ rất nhiều ma mãnh, những bộ xương người mà tôi đào được rất có thể là xương người bị tế sống chôn lúc làm lễ trấn yểm. Cũng theo họ tôi đã động đến trận đồ, phá hủy nó, giải thoát cho nhiều tà ma nên nó ám vào làm những những người có mặt lúc đó, mặt khác thánh thần cũng oán giận việc làm của chúng tôi nên ra tay trừng phạt. Chuyện thánh thần ma quỷ không ai nhìn thấy, nhưng những sự rủi ro mà chúng tôi gánh chịu đựng thì quá đáng sợ .


    Có một hôm đóng cữ mới, bơm nước cạn chuẩn bị đào để kè bờ thì phát hiện có thêm một cọc gỗ. Dùng máy xúc nhổ mãi không được, tôi giao nhiệm vụ cho anh Thuỷ (người Ninh Bình) xuống chặt cụt đi để lấy chỗ làm. Ngay đêm hôm đó anh bị cảm nặng sốt cao, phải đưa vào bệnh viện. Nhưng kinh khủng hơn sáng hôm sau điện thoại từ gia đình anh điện lên mẹ anh bị tai nạn giao thông chấn thương sọ não. Đến chiều thì tin lên đứa con anh đang học lớp 7 bước từ trên hè xuống sân ngã ngãy sương đùi, mặc dù từ hè xuống sân cao chỉ chênh nhau 30cm. Đến sáng hôm sau thì mẹ anh bị đứt mạch máu não, đang sốt hừ hừ anh Thủy cũng phải vùng dậy chạy vào đền làm lễ mới bỏ về. Sau này tôi mới biết gia đình anh còn gặp nhiều chuyện không may nữa, phải cũng lễ nhiều anh mới sống sót được.

    Nhưng bỏ không làm nữa thì cũng không được, đã đổ hết vốn liếng vào đây rùi bỏ đi thì không chỉ chết mình tôi mà còn chết cả nhà, cả họ. Xin nhắc công VIC chúng thầu nhưng làm từng đoạn, các đội nhận khoán lại phải bỏ tiền ra làm rồi thanh toán sau. Mặc dù tôi báo cáo lãnh đạo công ty nhiều lần, báo chí cũng nói đến chuyện này nhưng ông Nguyễn Quang Hưng – Giám đốc công ty vẫn không quan tâm giúp đỡ, ngược lại ông còn nháo báng chê trách chúng tôi không biết làm việc. Vì vốn liếng, vì sĩ diện của một kỹ sư xây dựng tôi bàn với anh em thân tín quyết tâm làm đến cùng. May thay có ông Nguyễn Trường Tiểu – Chủ tịch Hội Đồng quản trị VIC ủng hộ tôi rất nhiều trong công việc(hiện nay ông Tiểu đang làm phó Tổng giám Đốc công ty xây dựng Hà nội ).

    Được sự giúp đỡ của ông, tôi đã mời được thày Mão, một thày tứ phủ nổi tiếng nhà ở Vĩnh tuy – Hà nội đến làm lễ tại công trường. Nhiều lần tôi cùng ông Tiểu đến mời ông Mão và cuối cũng đến tháng 6/2002 ông Mão nhận lời, lập đàn tràng giải trận đồ bát quái cho tôi. Đàn lớn lắm có đủ cờ phướn, hương án, lễ mặn, hoa quả có đủ. Trong danh sách chủ lễ có toàn bộ ban Giám Đốc công ty, nhưng ông Hưng không đến dự. Cúng lễ 2 ngày, 2 đêm, hàng trăm người đến xem ầm ĩ một khúc sông. Cúng xong ông Mão nói với tôi: ” Cậu đào khúc sông này là cậu khổ rùi. Bây giờ cậu có thể làm xong việc, nhưng nhà cậu sẽ gặp nhiều tai vạ lớn, cậu sẽ mất tất cả những gì quý giá nhất, anh em cậu sẽ tan gia bại sản, gặp nhiều sự oan khuất. Tôi làm lễ cho cậu tôi sẽ bị trả giá. Mặc dù tôi không chết nhưng tôi e rằng sẽ không được như trước”.


    Ngay sau khi ông Mão lễ xong, chúng tôi cùng về đến nhà, thì ông Mão ngất đi. Từ lúc đó trong ngần nửa tháng người nhà ông Mão đưa ông đi khắp các bệnh viện, không bác sĩ nào biết ông bệnh gì, còn ông Mão lúc mê lúc tỉnh, lúc thì kêu khó chịu trong người, lúc thì kêu đau đầu… cứ vậy mãi sau ông mới khỏi, nhưng từ đó sức khỏe yếu hẳn đi. Trước đây tôi không tin thầy Thích Vân Thành chết vì tai họa sông Tô Lịch, nhưng từ khi chứng kiến ông Mão ốm thì tôi tin rằng thầy Thích Vân thành chết vì ma sông Tô Lịch thật. Nhưng lạ nhất là từ lúc lập đàn tràng lần thứ 2 do ông Mão chủ lễ công việc có vẻ suân sẻ hơn. Cữ dựng lên không bị phá vỡ nữa, kè đập cũng không bị sụt lở, chúng tôi làm được ngần 150m dài, quá 1/3 đoạn sông tôi nhận. Đến đây thì tôi kệt sức, vốn liếng vay mượn khắp nơi rồi không vay thêm được nữa. Tôi quyết định dừng công việc tại đây.


    Sông Tô Lịch xưa

    Nhưng tai họa thì không dừng lại, vào đúng ngày tôi hết sạch tiền, định cho anh em nghỉ việc thì tự nhiên một anh em công nhân lên cơn động kinh ngay tại công trường, miệng sủi bọt mép, mắt hoàn toàn ý thức. Lúc tan cơn co giật, anh vẫn mê sảng môm lẩm nhẩm: Trả tao đây, trả tao đây. Ngay hôm sau tôi được tiếp một người quen từ bên Lào về. Đó là anh Tuấn một cán bộ ủy ban dân tộc trung ương. Năm trước trong lúc chúng tôi đào trong trận bát quái anh có đến thăm anh có chọn trong các cổ vật xúc dưới sông lên, xin một cái bát hoa cúc đời Lý. Anh mang về bày ở trong nhà. Từ ngày ấy gia đình anh lục đục, làm ăn thất bại. Vừa rồi anh có đi công tác sang Lào, có một ông thày cúng vừa nhìn thấy Anh vừa hốt hoảng: “Anh có cầm vật gì của người âm không ? “. Anh trả lời: “không có ạ” . Ông thày cúng lắc đầu: ” Anh phải nhớ lại thật kỹ đi, tôi thấy sau lưng anh có rất nhiều người âm đang đòi anh cái gì đấy, hình như là bát ăn cơm thì phải. Anh lấy của họ dưới sông làm cho họ không có bát ăn cơm. Anh phải trả họ ngay không thì gay go đấy”.

    Anh Tuấn nhớ lại chuyện cái bát sợ quá phải bỏ dở chuyến công tác, quay về Hà nội sắm sửa lễ tạ tội và trả cái bát vào dòng sông đúng chỗ tôi đã múc lên. Hôm đó là ngày 24/7/2002.

    Chuyện còn rất dài tai họa còn rất nhiều, ba ngày sau đó, bố đẻ tôi đột ngột ra đi và nhiều chuyện nữa đã xảy ra tôi sẽ kể chi tiết sau. Bởi ngay đến hôm nay gia đình tôi còn chịu nhiều oan khuất. Em gái tôi là Nguyễn Thị Bích Hợp bán bảo hiểm cho PJICO chỉ bán bảo hiểm cho công ty Việt Thái Phong, không tham ô tham nhũng đồng nào, chỉ vì các ông Giám Đốc, Phó Giám Đốc tham ô tiền tỷ mà phải ra tòa. Ai biết chuyện cũng thương nhưng không giúp gì được. Dự kiến phiên tòa sẽ bắt đầu vào ngày 10/4/2007. Tôi lo em tôi sẽ bị tù oan. Thế là em đi tù là tại tôi, tại tôi ngu ngốc đã nhận thi công đoạn sông ấy, đã đụng trạm vào trận đồ bát quái ghê gởm ấy. Đã có nhiều người chết, đã có quá nhiều người bị nạn, bị thương tật. Tôi cầu mong thần thánh mười phương, cầu mong các vị quan tòa anh minh cứu giúp em tôi, cứu giúp gia đình tôi.

    Xin coi tiếp bài 3 : Những tai Họa

  5. #5
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Jul 2013
    Bài gửi
    170
    Thanks
    23
    Thanked 21 Times in 16 Posts
    Bí ẩn trận đồ bát quái trấn yểm sông Tô Lịch (B3)


    Bài 3: Những tai Họa

    Như số báo trước đã kể, thầy tứ phủ Pham Văn Mão sau khi lập đàn tràng hóa giải trận đồ bát quái đã được công trình kè sông Tô Lịch, đoạn qua đền Quán Đôi, nhưng đổi lại gia đình tôi và cả anh em tôi sẽ bị đại nạn, mất tất cả. Đúng như vậy, ngay sau đó công việc trên đoạn sông này bỗng nhiên thuận lợi chả mấy chốc tôi đã làm xong khoảng 150m chiều dài kè sông.

    Đến lúc xảy ra sự kiện anh Tuấn bị người âm đuổi theo, trả lại cái bát hoa cúc xuống lòng sông. Bố đẻ tôi ở quê là một người đàn ông trẻ khỏe hơn tuổi 70 của mình, ông vẫn làm việc và lao động như một tráng niên. Sau khi anh Tuấn trả lại cái bát về lòng sông đúng 3 hôm, ngày 27/7/2002, bố tôi đi chơi về đang ngồi uống nước ở nhà đột nhiên đứt mạch máu não và chết ngay sau 6 tiếng đồng hồ cấp cứu. Đây là sự mất mát lớn nhất của cuộc đời tôi. Biết là mọi sự nguy hiểm đang rình rập, ngay sau khi đám hiếu bố tôi kết thúc, tôi ra ngay công trình, đào toàn bộ tám hài cốt moi từ dưới sông đang chôn tạm dọc bờ sông lên, rửa ráy sạch sẽ, xếp vào tiểu đẹp và làm lễ trọng, đưa toàn bộ lên nghĩa trang Bất Bạt an táng, cho mát mẻ vong linh người chết. Trong đau khổ mất cha, trước đàn lễ tôi vừa khóc vừa khấn rất to nhiều người nghe thấy “Tín chủ xin các vong hồn tha thứ cho sự xúc phạm vào nơi yên nghỉ của các vong, nhưng tín chủ cũng chỉ là người làm thuê, thừa lệnh cấp trên mà làm, nay con đã sức cùng, lực kiệt, người thì chết, người thì ốm, tiền thì hết, nếu các vong bắt tội thì bắt tội ông Nguyễn Quang Hưng Giám đốc công ty VIC và ông Nguyễn Trọng Doanh, Giám đốc dự án. Xin các vong nhẹ đỡ trừng phạt con”. Tôi cũng nói thêm, trong suốt thời gian sảy ra chuyện ở đoạn sông Tô Lịch này, hai ông Hưng và Doanh lúc nào cũng tỏ vẻ không tin và không hề có sự hỗ trợ giúp đỡ nào, thậm chí còn nhạo báng và gây thêm khó khăn cho công việc thi công của tôi.


    Và cũng thật đáng sợ, chỉ 2 ngày, sau khi tôi an táng toàn bộ 8 hài cốt ở nghĩa trang Bất Bạt, trong chuyến công tác ở Quảng Bình, xe ô tô chở ông Nguyễn Quang Hưng cùng một số cán bộ công ty đã bị nạn. Chiếc xe Toyota bị phá hủy hoàn toàn. Ông Nguyễn Quang Hưng bị chấn thương nặng, gãy 3 chiếc xương sườn, nhiều cán bộ đi cùng cũng bị vạ lây. Vẫn chưa hết, sau đó khoảng 1 tháng, văn phòng Ban quản lý dự án do ông Nguyễn Trọng Doanh trực tiếp phụ trách đặt tại Yên Sở, Hà nội bỗng bốc cháy dữ dội. Ngôi nhà 2 tầng đặt văn phòng dự án và văn phòng một số công ty tham gia thi công dự án bị thiêu rụi hoàn toàn.

    Sau khi đã làm xong 150m trên chiếu dài 360m tôi nhận thi công, do các sự việc ghê gớm xảy ra và cũng do sức cùng lực kiệt, tiền vốn không còn, tôi xin thanh lý hợp đồng. Lạnh lùng không một chút nhân đạo, không thương xót, Công ty VIC thanh lý hợp đồng mà không hỗ trợ lấy một xu nhỏ. Tôi bị lỗ 500 triệu đồng vì công trình này. Quay trở về Nghệ An tôi đi cầu khấn ở mọi nơi, nơi nào cũng báo cho tôi biết tôi đang bị đại nạn.

    Cũng nói thêm khi thi công , công trình ngoài số cổ vật moi ở trong trận đồ bát quái tôi đã nộp cho bảo tàng Hà nội, các công nhân có moi lên được nhiều bát đĩa, cốc chén cổ. Tôi có giữ lại mấy cái lành lặn. Trong đó có một chiếc tước màu đen mà nói như GS Trấn Quốc Vượng, đó là một đồ cổ rất quý hiếm. Khi về đến nghệ An, do hết tiền, tôi định bán chiếc tước đó, Khách mua từ Hà nội vào, sau một ngày trả giá đã thỏa thuận mua chiếc tước ấy với giá gần 10.000USD. Thỏa thuận xong, khách quay lại khách sạn lấy tiền để trả tôi, trong lúc đó chiếc tước vẫn để trên mặt bàn. Khách mang tiền đến, chưa kịp đếm tiền thì thật kinh hãi, chiếc tước không ai đụng tay vào tự nhiên vỡ đôi, rồi vỡ vụn. Khách co giò bỏ chạy. Ngay sau đó tôi cũng sợ hãi quá, mang nốt mấy cái đồ cổ còn lại ra Hà Nội gặp GS Trần Quốc Vượng và cho ông hết. Giáo Sư Trần Quốc Vượng lúc đó vừa lấy vợ mới, đang lúc vui vẻ, ông cứ cười tôi về sự yếu bóng vía. Ông giải thích cho tôi là đồ ngâm lâu dưới nước, khi đưa ra ngoài không khí nước bốc hơi ẩm cho gốm bở ra rất dễ vỡ. Chuyện cái tước không liên quan gì đến tâm linh. Tôi thì quá sợ nên không dám giữ một món đồ nào nữa. Tôi không ngờ đó là lần gặp gỡ cuối cùng của tôi với GS Trần Quốc Vượng, vì chỉ ít lâu sau ông mất đột ngột. Trong thâm tâm tôi có cảm giác mấy món đồ cổ từ trận đồ trấn yểm đã làm hại ông. Tôi cũng nhớ ông có xin tôi mấy món đồ lúc ông đến công trình.

    Từ đó đã 4 năm qua. Tôi từ một tỷ phú trước khi làm công trình kè sông đã một kẻ tay trắng, phải phiêu bạt nơi biên cương, sang cả Lào để kiếm ăn. Có lúc tưởng như không còn mái nhà, không còn gia đình để về. Ông anh trai thứ hai của tôi,người tham gia công trình cùng tôi, gặp nhiều sự trớ trêu, cay đắng trong hạnh phúc gia đình đến mức đôi lúc ông đã có những ý định tiêu cực. Đến năm 2006 vừa qua, ông gây tai nạn giao thông làm chết người và vướng vào lòng lao lý.


    Ông anh thứ ba, người đã cho tôi vay tiền để kè sông Tô Lịch cũng là người làm ăn phát tài, sau đó gặp nhiều sự rủi ro, phá sản toàn bộ.

    Cô em gái út của tôi là Nguyễn Thị Bích Hợp công tác tại Sài Gòn thì đang vướng vào một sự oan khuất. Chỉ vì lòng tận tâm tận lực với công ty PJICO mà đang phải ra tòa và lúc tôi viết những dòng này, tòa tuyên tạm hoãn xử lần thứ 2. Lạ nhất cô em gái tôi đi xem lễ nhiều nơi, các thầy đều nói hạn của em tôi bắt đầu từ đại hạn của gia đình tôi từ năm Tân Tỵ 2001 là năm tôi phạm phải trận đồ trấn yểm Đại La trên sông Tô Lịch.

    Cũng còn nhiều chuyện nhỏ nữa cũng đều đáng sợ, nhưng nếu kể nữa e rằng chỉ làm bạn đọc bận tâm. Tôi xin dừng bài viết ở đây. Cũng có thể tòan bộ câu chuyện này chỉ là ngẫu nhiên mà rơi xuống số phận tôi, hoàn toàn không có yếu tố tâm linh, chỉ biết rằng theo cố Giáo sư Trần Quốc Vượng địa điểm mà tôi thi công là điểm giao hòa của 3 con sông cổ : Sông Tô Lịch, Sông Thiên Phù và Sông Nhuệ. Do vậy, cấu tạo địa chất rất phức tạp và hình thành những vực sâu và rồi những vực sâu cũng được bồi lấp bởi mọi thứ đã từng trôi nổi trong ba dòng của con sông chính chính vì vậy việc thi công rất khó khăn. Nhưng cũng có thầy địa lý nói : đây là điểm giao hòa và là một huyệt phong thủy rất quan trọng. Vì vậy một thế lực nào đó đã lập trận đồ trấn yểm để huyệt này không phát được. Mọi việc tôi không biết rõ, nhưng câu chuyện của tôi và gia đình thì quá đau khổ.

    Tôi cầu mong mọi sự chia sẻ của bạn đọc./.
    ------------------------- Hết -----------------------

  6. #6
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Jul 2013
    Bài gửi
    170
    Thanks
    23
    Thanked 21 Times in 16 Posts
    Cái chết kì lạ của cô gái nghi bị ma ám trong thang máy...


    Nói đến chuyện ma quỷ thì có người tin, người không tin. Nhưng trên thực tế vẫn tồn tại những câu chuyện lỳ kỳ mà có thể khiến cho bất kỳ ai cũng phải mường tượng sự tồn tại của nó. Một trong số đó là cái chết đầy bí ẩn của cô gái trẻ người gốc Hoa trên đất Mỹ, thách thức các nhà chức trách tìm ra giải đáp. Một kịch bản khiến con người ta liên tưởng về các bộ phim kinh dị của Hollywood.

    Mất tích một cách đầy bí ẩn

    Elisa Lam (21 tuổi) là một nữ sinh viên người Canada đang theo học tại Vancouver. Vào tháng 1/2013, cô một mình đi du lịch tại những thành phố biển bờ Tây nước Mỹ. Cô khởi hành từ San Diego, tại đây, cô đã đến thăm sở thú và đăng tải bài viết về thành phố trên blog cá nhân.

    Ngày 26/1/2013, Elisa tới Los Angeles và thuê phòng nghỉ tại khách sạn Cecil. Năm ngày sau, hành trình của Elisa lại tiếp tục với điểm đến kế tiếp là Santa Cruz. Song kể từ ngày này, gia đình của Elisa không còn nhận được cuộc gọi về hàng ngày từ cô con gái thân yêu nữa. Đây quả là một điều bất thường với Elisa nên ngay sau đó, họ đã liên lạc với cảnh sát Los Angeles để báo cáo về sự mất tích của cô. Tuy nhiên, hết một tuần trôi qua mà gia đình Elisa cũng không có bất kỳ một phản hồi nào về cô. Theo các nhân viên của khách sạn nơi Elisa ở, người ta vẫn thấy cô đi dạo, mua đồ làm quà tặng người thân ở một hiệu sách gần khách sạn vào buổi sáng ngày mất tích.

    Để có thể tìm được Elisa, cảnh sát Los Angeles đã công bố những hình ảnh cuối cùng về cô, mà họ có được từ một chiếc camera giám sát ở thang máy khách sạn Cecil vào ngày cô biến mất.


    Đoạn video cho thấy, Elisa Lam có những biểu hiện rất khác thường. Dù đã ấn vào tất cả các nút trên bảng điện tử song không hiểu sao Elisa không thể đóng được cửa thang máy.

    Sau đó, cô ẩn mình vào góc và lén nhìn ra bên ngoài như đang trốn chạy một ai đó, rồi bước ra hành lang bên ngoài nhảy múa, có lúc lại như đang nói chuyện với ai đó phía ngoài hành lang mà camera không thấy được. Cuối cùng, Elisa đi ra ngoài hành lang phía bên trái và biến mất, cánh cửa thang máy khép lại. Sau khi đoạn video này được công bố, nó đã nhanh chóng lan truyền một cách rộng rãi trên mạng và gây được sự chú ý. Một số người giả thuyết rằng Elisa đã sử dụng ma túy, hoặc có vấn đề tâm thần. Trong khi một số người nói cô đang trốn ai hoặc điều gì đó không thể thấy trong đoạn băng ghi hình.

    Theo một nhân viên khách sạn, thì cũng có thể Elisa đã bị một con ma ám lấy, khi xét về đến lịch sử u ám của khách sạn. “Tôi sợ quá, tôi đang run lên đây”, một người viết trên trang Youku sau khi xem video.

    Khách sạn Cecil được xây dựng từ thập niên 20 thế kỷ trước này là một địa điểm khá tai tiếng bởi hàng loạt những vụ giết người và tự tử trước đây. Elizabeth Short, có biệt danh Thược Dược Đen, được cho là lưu lại khách sạn này trước khi cô bị sát hại dã man vào năm 1947. Thi thể không mặc quần áo của cô bị chặt thành hai khúc tại một mảnh đất trống ven đường ở Los Angeles. Mặt của cô bị băm nát từ khóe miệng đến mang tai. Vụ án mạng này vẫn chưa có lời giải. Goldie Osgood, nổi danh với tên gọi “Quý bà bồ câu” cũng bị cưỡng hiếp và sát hại tại phòng của bà ở khách sạn Cecil vào năm 1964. Tên sát nhân hàng loạt người Mỹ Richard Ramirez và kẻ học theo hắn, tên sát nhân hàng loạt người Áo Jack Unterweger cũng từng lưu trú tại khách sạn Cecil khi chúng gây án. Đây cũng là nơi diễn ra nhiều vụ tự tử, bao gồm trường hợp một phụ nữ nhảy từ cửa sổ khách sạn để kết liễu đời mình, nhưng đồng thời làm chết một người đi đường vì cô rơi trúng người này.

    Bí ẩn lại càng thêm bí ẩn…

    Hai tuần sau khi Elisa Lam mất tích, khách lưu trú ở Cecil phàn nàn về việc nước trong phòng họ nước chảy quá yếu, có mùi lạ và màu nâu. Nhân viên kĩ thuật bắt đầu điều tra các đường ống dẫn nước của tòa nhà và việc làm này đã dẫn họ khám phá ra một bí mật kinh hoàng trong các bồn chứa nước sinh hoạt trên tầng thượng.


    Trong bồn nước, họ phát hiện ra thi thể đang phân hủy, không mảnh vải che thân của Elisa nổi lềnh bềnh cùng với quần áo, đồng hồ và chìa khóa phòng nghỉ của cô. Khách sạn đã bơm hết nước ra khỏi bồn chứa nước này trước khi cơ quan điều tra phải cắt thủng bồn nước thì mới có thể đưa thi thể cô ra ngoài vì miệng bồn quá nhỏ. Việc khám nghiệm tử thi không tìm ra được chấn thương hay dấu vết nào của một cuộc tấn công tình dục, hay bằng chứng nào cho thấy Elisa đã sử dụng ma túy trước đó hay cô đã cố gắng tự tử. Nhà chức trách kết luận rằng, cái chết của cô là một tai nạn do đuối nước.

    Bí ẩn khó lý giải

    Theo lời khai của một nhân viên khách sạn – Lopez với cảnh sát rằng không ai có thể lên được mái của khách sạn mà hệ thống báo động không phát hiện. Thực tế, Lopez đã phải ngắt hệ thống báo động trước khi đi lên mái. Chỉ có nhân viên khách sạn mới có chìa khóa để đi vào cầu thang và cánh cửa ở mái khách sạn. Theo một nhân viên kỹ thuật, cho dù người nào đó có thể lên mái mà không làm kích hoạt hệ thống báo động, thì người đó cũng phải trèo lên giàn đỡ bồn nước, rồi tiếp tục leo lên một cái thang thứ hai để đến nắp bồn nước. Cuối cùng, người đó phải dỡ cái nắp kim loại nặng trịch và nhảy vào bên trong. Một điều kỳ lạ nữa là ngay sau khi Elisa mất tích, cảnh sát cùng chó nghiệp vụ đã kiểm tra mái khách sạn nhưng không phát hiện ra dấu vết.


    Cơ quan khám nghiệm pháp y cho biết thi thể của Elisa nổi lõa thể trong bồn nước và trang phục của cô, chính là bộ quần áo mà cô mặc lúc ở thang máy, trôi nổi xung quanh thi thể cô. Thi thể cô bị phân hủy tương đối mạnh vì đã gần hai tuần trôi qua kể từ khi cô mất tích. Tuy nhiên, không có bằng chứng cho thấy cô bị hành hung hay cưỡng hiếp. Trong cơ thể cô chỉ có hoạt chất ibuprofen (có tác dụng chống viêm, giảm đau, hạ sốt), chứ không có ma túy.

    Một điểm bất thường nữa đó chính là, Elisa bi chết do đuối nước. Tuy nhiên, vào thời điểm cô tử vong, nước trong bồn chỉ đầy một nửa hoặc 3/4. Điều này dẫn đến nghi vấn làm sao một phụ nữ khỏe mạnh, lành lặn lại có thể chết chìm trong một bồn nước với khối lượng ít ỏi như vậy.

    Cho đến thời điểm hiện tại, cái chết đầy bí ẩn của Elisa vẫn còn là một ẩn số…

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •