PDA

View Full Version : Góc nhỏ Sài Gòn của Tôi



ngochai
24-12-2012, 10:12 AM
Tiếng nhạc du dương của bài hát “Suối Mơ” đưa bác xe ôm vào giấc ngủ khi vắng khách. Cậu bé đánh giày đang cần mẫn kỳ cọ đến bóng loáng đôi giày. Một bà già đang lật đếm những tờ vé số trên tay, mắt nhìn lơ đễnh. Dưới lòng đường dòng người hối hả vội vã, tất bật cho việc mưu sinh...

Sài Gòn một chiều mùa hè, không gian như rộng ra, thời gian như vội vã hơn trong cái cái nóng oi ả của miền nhiệt đới. Thi thoảng cơn gió nhẹ thổi lên từ sông Sài Gòn đem hơi mát luồn vào từng con ngõ nhỏ, bỏ vào từng gánh hàng rong của Dì Hai đang tất tả vội vã trên đường. Sài Gòn, thành phố náo nhiệt ngay cả khi cái nắng đang đổ sức nóng xối xả xuống đây.


http://files.myopera.com/t3h2008t/blog/220164409875ae33158doay2.jpg


Nóng, người xe nêm chật cứng trên đường, mỗi ngã tư khi đèn xanh bật lên cả một biển xe may từ từ chuyển động. Không ai xô lấn, dòng xe như bất tận chảy về phía cuối phố. Không nhiều lắm bóng dáng của những người công an áo vàng dòng xe vẫn cứ nối đuôi nhau, nối đuôi nhau.

Sự vội vã thể hiện rõ trên nét mặt một chàng thanh niên. Một thoáng đường phố như rộng ra có cơ hội để cho chàng thanh niên vượt lên trước bác công nhân già. Nhưng không tất cả vẫn vội vã trong cái trật tự vốn có của Sài Gòn thơ mộng.


http://www.nguyenhuuhongminh.com/photos/pro_129221725199843750.jpg

Quán café nhỏ nằm nép mình dưới tán cây trứng cá đang mùa hoa nở. Những bông hoa của loại cây này nhỏ như một chiếc cúc áo, trắng ngà tỏa ra cái mùi thơm ngai ngái. Ở góc quán, trong cái rộng thênh thang của chiếc ghế sopha bất giác đôi tình nhân già đặt lên môi nhau một cái hôn nhẹ như làn sương sớm.

Tiếng nhạc du dương của bài hát “Suối Mơ” đang đưa bác xe ôm vào giấc ngủ chập chờn khi vắng khách. Cậu bé đánh giày đang cần mẫn kỳ cọ đến bóng loáng đôi giày màu nâu của ông khách đầu bóng mượt đang du lịch thế giới bằng những cái nhấn chuột. Một bà già đang lật đếm những tờ vé số trên tay, mắt nhìn lơ đễnh về miền xa xăm nào đó, chắc bà đang hồi tưởng lại cái thời khi bà mới hai mươi.

Sài Gòn thật đối nghịch!

Dưới lòng đường dòng người, xe đang hối hả vội vã, tất bật cho việc mưu sinh hàng ngày. Trên vỉa hè trong cái quán cafe này sự nhàn nhã thư thái đến độ thời gian như dừng lại.


http://a8.vietbao.vn/images/vn801/xa-hoi/11090719-cf.jpg

Sài Gòn, giờ tan trường. Hàng trăm, hàng trăm thiếu nữ trong tà áo dài tràn ra phố làm trắng cả một con đường. Chiếc áo dài hình như có cách riêng để tôn vẻ đẹp mọi thân hình. Tà áo dài mỏng tang như cánh chuồn chuồn ôm sát thân, những đường cong thiếu nữ thật quyến rũ.


http://media.nguoiduatin.vn/public/data/images/anhngoctra/Nam2012/thang2/tuan4/nguoiduatin-1302826950saigon.jpg

Mỗi thiếu nữ một tà áo dài, mối tà áo dài một kích thước, thể hiện rõ tính cách của chủ nhân, tính cách phóng khoáng của người Sài Gòn. Tà áo dài thướt tha bay trong gió, như nghe đâu đây bài hát “Một thoáng quê hương” của Từ Huy


Tà áo em... bay, bay, bay, bay... trong gió nhẹ nhàng...

Dù ở đâu, Paris, Luân Đôn hay ở những miền xa.

Thoáng thấy áo dài bay trên đường phố, sẽ thấy tâm hồn quê hương ở đó... em ơi...

Quê hương ở đó em ơi, một góc nhỏ Sài Gòn, một góc nhỏ quê hương. Yêu lắm Sài Gòn ơi.


Nguyễn Văn Đức