Yêu Người Thanh Hóa
Em chẳng phải người Hoa Thanh Quế
Nhưng mến yêu quê Thanh Hóa lắm cơ
Yêu ngay từ thủa còn thơ
Cái hồi em học bài thơ Đò Lèn *
Ba em thì cứ ngợi khen
Nói dân Thanh Hóa vừa hiền vừa gan.
Mỗi khi “tửu hậu” luận bàn
Khen dân ấy sống những chan chứa tình.
Trước Giải phóng Ba mình đi tập kết
Ở Quảng Xương sau hết, qua Đông Sơn.
Ba hay nhắc chuyện Mẹ Tơm
Cảm ân “Xẻ áo nhường cơm” cho mình.
Ông khen Thanh Hóa gái xinh
Còn quay qua bẩu mẹ mình “đúng không” ?.
Mẹ mình liếc mắt lườm ông
Ba nhanh nhẩu bảo “Còn không đúng à !”
Xưa còn nhỏ nghe câu ca mẹ hát
Giọng hầy dzô lúc nhặt lúc khoan
Lúc vui như khúc khải hoàn
Lúc nghe rầm rộ tựa đoàn hùng binh.
Tôi học sử biết xứ “Địa linh nhân kiệt”
Chẳng phải ngẫu nhiên người Việt cổ đóng đô.
Lam Kinh, di tích nhà Hồ
Miếu Trinh nương hiển cơ đồ xứ Thanh.
Thương lắm đấy quê hương Hoa Thanh Quế
Tự hào thay vì nơi ấy - quê mẹ của tôi./.
Tp.HCM, ngày 03.5.2015
Bach_Djen
<><><><>
• Đò Lèn, tác giả Nguyễn Duy. Một trong một trăm bài thơ hay nhất thế kỷ 20.