Ý nghĩa của quẻ ĐẠI HỮU trong Kinh Dịch.
Khi đạt được những thành tựu nhât định, không nên tự mãn, không nên kiêu ngạo.
Quẻ Đại Hữu có cấu trúc: Ly trên, Càn (Kiền) dưới. Ngày xưa, được mùa lớn thì gọi là “Hữu”, năm được mùa lớn thì gọi là “Đại Hữu”. Ý nói là việc có thành tựu, có thành công.
Luận: Chung sức với người tất được vật về, do đó là Đại Hữu. Đoàn kết với người thì được vạn vật và mọi người cảm mến mà nghe theo, sau đó thì thu hoạch lớn. Do đó, ở đây ta có thể hiểu Đại Hữu là sự nghiệp, công việc đã thành công (lớn).
Những ý nghĩa mà quẻ Đại Hữu gợi ý với chúng ta thật rõ ràng, tức nói về thành công và những phép tắc cần lưu ý khi đạt thành công. Cần đạt tới đoàn kết với sự cảm thông và tấm lòng rộng mở sẽ mang lại đồng tâm nhất trí, trên dưới một lòng, do vậy sẽ có sức mạnh to lớn. (Phần này các bậc Tiên Sư nhắc nhở rất rõ sự cẩn trọng khi mỗi người đã đạt được những thành tựu lớn-Đại Hữu, huống hồ những kẻ hậu học như chúng ta đôi khi chỉ đạt được những thành tựu nhỏ nhoi thôi mà dường như đã vội quên lời dạy chí tình, chí nghĩa, chí lý này-NV)
Nghĩa: Đại Hữu sau khi thành công, phải biết thế nào là đủ đầy? Biết thế nào là khiêm tốn tự kiềm chế? Biết thế nào là “nhân sinh lý lẽ” trong cuộc sống?
1. Đối với mỗi cá nhân, sau khi thành công (dù lớn, dù nhỏ) vẫn phải như thời kỳ gian khổ phấn đấu, lo lắng cẩn thận, cần cù không nghỉ, như vậy mới bảo vệ và giữ gìn được thành quả. Vì rằng, thành công dễ làm đắc ý, đắc ý thì thiếu sáng suốt để phân định ngay gian, trước sau, hưng suy. Khi có chút thành tựu, sai lầm mà người ta dễ mắc là kiêu ngạo tự mãn. Mà sự việc thì không bao giờ bất biến, thành công thì không phải chỉ một lần thành công là thụ hưởng đời đời. Phát triển thành công, rất có thể thất bại. Do vậy, thành công đã khó, giữ được thành công càng khó hơn. Mà muốn bảo vệ thành công phải tránh kiêu ngạo, nóng vội, giữ vững tác phong chăm chỉ cần cù, phấn đấu gian khổ không ngừng. Thành công nhiều quá chưa hẳn đã là chuyện hay, huống hồ những thắng lợi này chưa hề được củng cố, không được vênh váo mà phải tiếp tục phấn đấu gian khổ.
2. Đại Hữu khi thành công, dù có thế nào, cũng phải bám chắc mục tiêu, bám chắc vào chính nghĩa, kiên trì thuần chính, ổn thỏa, chu đáo (giống như xe lớn chở đồ vật, đắc trung đắc chính, không thất bại, vững chắc không lung lay nghiêng ngửa). Đây là lời nhắc nhở chân thành - của các bậc Tiên Sư - cho những ai nghĩ rằng sau khi thành công, thanh danh và quyền thế to lớn, có thể quyết định tùy tiện, xằng bậy càn rỡ. Trong xã hội bây giờ thấy không ít những người như vậy.
3. Khi đạt được Đại Hữu, muốn bảo vệ thành công của mình, mỗi cá nhân cần thực hiện phương châm và lối sống “chiêu hiền đãi sỹ, xa rời tiểu nhân, gần người quân tử”. Thời điểm đạt được thành công (gồm cả trường hợp đạt được thành công nhỏ nhoi), người ta dễ mất cảnh giác với bản thân và với người khác, tiểu nhân và kẻ xấu thừa cơ tiếp cận thâm nhập, gây hại, xúc xiểm.
4. Cá nhân khi đạt được thành tựu nhất định càng phải thận trọng khiêm tốn, biết tự kiềm chế, không tham lam vô độ, không làm bậy làm xằng, chỉ như vậy mới “không có lỗi”. Bất kể sự vật nào, khi phát triển lớn mạnh đến đỉnh cao là đang thai nghén sự khủng hoảng. Nếu không biết tự kiềm chế, cảnh giác với thói kiêu ngạo, thì sẽ khó tránh khỏi thất bại trong tương lai.
5. Đối với mỗi cá nhân khi đạt được thành công, để giữ vững thắng lợi phải lấy thành tín làm gốc. Cá nhân đó cần đối xử với các bằng hữu bằng lòng chân thành, tin cậy lẫn nhau.
6. Khi Đại Hữu thành công, mỗi người phải biết tri túc, giữ vững phẩm chất khiêm tốn, cẩn thận, phấn đấu gian khổ, giữ vững thành công, phát triển tiến bộ,… như vậy mới phù hợp với phép tắc của tự nhiên, mới không làm hỏng những thành tựu mà mình đã đạt được.