Trang 1/3 123 CuốiCuối
Hiện kết quả từ 1 tới 10 của 26

Chủ đề: An Nam: Tào Lao_Tếu Táo_Chuyện !

  1. #1
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Nov 2011
    Bài gửi
    762
    Thanks
    28
    Thanked 113 Times in 88 Posts

    An Nam: Tào Lao_Tếu Táo_Chuyện !



    TRÍ TUỆ VIỆT

    Tác giả: Không biết của ai ???

    Công ty nước ngoài nọ tuyển nhân sự, có 3 người Việt Nam, Lào và Thái Lan đến dự tuyển. Sau khi qua các phần thi về chuyên môn cả ba đều đạt ... đến lúc bàn về vấn đề tế nhị nhất là chuyện lương bổng. Cha trưởng phòng nhân sự hỏi thằng Lào trước:

    - Anh đề nghị mức lương của mình là bao nhiêu?

    Bằng cấp loại giỏi nhưng nhà nghèo lại đang cần việc làm để mưu sinh, thằng Lào đề nghị mức lương mà nó cho rằng chắc chắn 2 thằng kia sẽ không thể chấp nhận được:

    - Em chỉ xin 500 USD mỗi tháng thôi.


    Một điển điển hình của trí tuệ Việt trong thời kỳ mở cửa !

    Đến lượt thằng Thái. Du học ở Mẽo về, bằng cấp treo kín người khỏi mặc quần áo...Vì vậy, mức lương phải tương ứng với khả năng:

    - Tôi đề nghị 1.000 USD mỗi tháng.

    Đến lượt thằng VN vào phòng, không đợi hỏi phang luôn:

    - Bác cứ cho em 1.500 USD.

    Cha trưởng phòng nhân sự mắt lồi ra:

    - Anh kinh nghiệm không, bằng cấp không, Tiếng Anh thì "phọt phẹt", nghĩ sao mà đòi mức lương cao nhất trong 3 người?

    - Dạ, em tính thế này: Nếu được hưởng mức lương 1.500 USD, em chỉ lấy 500 thôi, 500 gửi anh "uống nước", còn 500 em sẽ thuê thằng Lào nó làm.
    ----------------------------
    Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
    Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ
    "Ai bảo chăn trâu là khổ'' ?
    Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao...

  2. #2
    Administrator
    Tham gia ngày
    Dec 2011
    Bài gửi
    2.162
    Thanks
    156
    Thanked 334 Times in 280 Posts
    5 lý do bạn chưa được tăng lương


    Chủ nhật, 30/3/2014 | 19:00 GMT+7

    Nhiều người than đã lâu không được tăng lương, mà không biết rằng nguyên nhân có thể nằm ở chính họ.
    Lương 9 triệu có nên nghỉ để mở shop quần áo sinh viên?
    Nguyên nhân chưa được tăng lương có thể nằm ngoài khả năng kiểm soát của bạn, chẳng hạn như việc công ty làm ăn không có lãi. Tuy nhiên cũng có nhiều trường hợp lý do nằm ở chính bạn, ví dụ như than phiền quá nhiều, ít tham gia các hoạt động giao lưu hoặc thậm chí ít cạo râu. Sau đây là các nguyên nhân chính khiến lương của bạn giữ nguyên trong một thời gian dài:

    1. Bạn chưa yêu cầu tăng lương

    Nếu bạn đang làm việc rất chăm chỉ và tỏ ra nghiêm túc trong công việc, thế nhưng vẫn chưa được tăng lương, thì khả năng nguyên nhân vì bạn chưa đòi hỏi. Khảo sát tại Mỹ cho thấy 84% các ông chủ hy vọng nhân viên của mình tự đề đạt việc tăng lương. Tuy nhiên, chỉ có 41% người Mỹ thực sự lên tiếng. Khi bạn chưa yêu cầu, các ông chủ sẽ nghĩ rằng bản thân bạn cũng không nghĩ rằng mình xứng đáng được lên lương.

    Việc thẳng thắn đề nghị không đảm bảo rằng bạn sẽ thật sự đạt được mục đích, nhưng ít nhất cũng gia tăng cơ hội. Cơ hội sẽ càng nhiều nếu bạn hẹn sếp một buổi gặp, trong đó đưa ra bằng chứng cho thấy mình làm việc chăm chỉ. Tốt nhất bạn nên chọn lúc công ty đang làm ăn tốt. Kể cả khi sếp nói không, cuộc gặp này sẽ là cơ hội để bạn thẳng thắn hỏi sếp rằng mình cần phải làm gì để có thể được lên lương trong tương lai.

    2. Công việc của bạn không nhất quán

    Nếu bạn đang làm việc kém, bạn nên lo về khả năng bị thôi việc chứ chưa nói đến tăng lương. Còn nếu công việc không ổn định, bạn cũng khó chứng minh rằng mình xứng đáng. Nhiều người gặp sai lầm hỏi tăng lương trong những thời điểm không thích hợp, ví dụ có một người họ hàng bị ốm, bạn đời bị mất việc, hoặc bạn đang gặp khó khăn tài chính.

    Có thể ông chủ tỏ ra thông cảm, nhưng khó khăn tài chính của bản thân không giúp gia tăng cơ hội lên lương. Thậm chí có một số ông chủ cho rằng chia sẻ thông tin về khó khăn tài chính cá nhân là không chuyên nghiệp. Thay vào đó, bạn cần làm việc chăm chỉ, chứng minh rằng mình đang giúp công ty sinh lãi.

    3. Ông chủ không biết rằng bạn xứng đáng được tăng lương

    Dù bạn có thể không muốn phô trương, nhưng cũng nên làm các sếp chú ý đến việc mình đang làm việc chăm chỉ. Đây là một kỹ năng đòi hỏi sự khéo léo. Bạn hoàn thành đầy đủ những công việc mà sếp giao là điều tốt nhưng chưa đủ. Bạn nên thường xuyên đề xuất nhận thêm việc nếu muốn được chú ý. Ví dụ, bạn xin tham gia những dự án quan trọng và cố gắng càng cao càng tốt trong việc để lại dấu ấn trong công việc của mình. Tất nhiên vẫn phải đảm bảo rằng điều này không làm người khác cảm thấy phiền toái.

    Nếu không có cơ hội lên tiếng, bạn có thể ghi chép lại những công việc mình làm và chia sẻ nó với ông chủ trong báo cáo cá nhân cuối năm, hoặc trong một cuộc họp nào đó. Còn nếu bạn chỉ gánh việc của những đồng nghiệp khác giúp họ nhưng không có ai chú ý đến việc đó, bạn cũng sẽ không được tăng lương.

    4. Bạn không nâng cấp kỹ năng

    Dù bạn đang làm việc chăm chỉ và thường xuyên giúp đỡ đồng nghiệp, điều đó vẫn là chưa đủ nếu kỹ năng của bạn trở nên lỗi thời. Đây có thể thành một vấn đề nếu bạn đã làm ở công ty một thời gian dài. Có thể trước đây bạn ra trường là được tuyển vào công ty luôn và làm từ đó đến nay, nhưng bây giờ thời thế đã khác khi bạn phải cạnh tranh với lớp trẻ, những người có nhiều kỹ năng hơn, học hành cao hơn.

    Để giải quyết vấn đề này, bạn nên theo học các lớp kỹ năng có cấp chứng chỉ. Khi tìm kiếm người cho một vị trí cao hơn, các công ty cũng có thể nhìn vào bằng cấp hoặc các kỹ năng mà một cá nhân có. Theo khảo sát của Bộ Lao động Mỹ, người có bằng đại học kiếm được nhiều hơn 77% so với người chỉ có bằng phổ thông.

    5. Bạn có quá nhiều vấn đề

    Nếu nhân viên thường xuyên lơ đễnh, ví dụ sếp yêu cầu một báo cáo dài 5 trang nhưng chỉ làm 3 trang, và một tháng lặp lại lỗi này 3 lần, thì các sếp sẽ lưu ý đến sự thiếu tập trung đó.

    Nhiều nhân viên không bị phạt khi kém tập trung vào chi tiết, vì các ông chủ thường xem đó chỉ là thiếu sót cá nhân. Tuy nhiên những thiếu sót này chắc chắn sẽ được nghĩ đến khi ông chủ cân nhắc việc tăng hay không tăng lương. Cơ hội của bạn sẽ giảm đi nếu bạn có thái độ không tốt.

    Ngoài ra, nếu bạn thường xuyên đến muộn hoặc nghỉ ốm quá nhiều cũng khó được tăng lương. Nhiều người cho rằng chỉ cần họ ở lại đến khi làm xong việc đã là xuất sắc. Nhưng thực tế, các ông chủ sẽ để ý hơn đến việc bạn bắt đầu ngày làm việc muộn, kể cả khi bạn thường xuyên ở lại làm việc muộn.

    Anh Đức (Theo WallStreetCheatSheet)
    Shaojiazhuangzhu 韶家庄主 — 韶玉山

  3. #3
    Administrator
    Tham gia ngày
    Dec 2011
    Bài gửi
    2.162
    Thanks
    156
    Thanked 334 Times in 280 Posts
    Tiền Giang
    Đám cưới đồng tính gây xôn xao TP Mỹ Tho


    Đám cưới đồng tính đầu tiên ở Tiền Giang

    Thứ Tư, 07/05/2014 20:05

    (NLĐO) - 18 giờ ngày 7-5, rất nhiều người hiếu kỳ đã đến nhà hàng Bách Tùng Viên, phường 3, TP Mỹ Tho, tỉnh Tiềnn để xem một đám cưới giữa hai chàng… đực rựa. Đây là đám cưới đồng tính nam đầu tiên được tổ chức linh đình tại Tiền Giang.
    Xôn xao đám cưới đồng tính

    Theo ghi nhận của phóng viên, gần 17 giờ, hàng trăm thực khách của đám cưới đã ùn ùn đổ về nhà hàng. Những thực khách đến dự đám cưới đa số là người đồng tính. Trước sảnh lớn đãi tiệc có một tấm ảnh được dựng lên rất to chụp ảnh “cô dâu, chú rể” là hai chàng… đực rựa.


    Khách đến mừng đám cưới.
    Đúng 18 giờ, nghi thức lễ cưới được tổ chức dưới sự dẫn chương trình của MC và có cả họ hàng hai bên lên sân khấu. Chú rể và cô dâu cũng trao nhận cưới, dây chuyền, nhẫn… cho nhau. Người được giới thiệu là cha chú rể cũng bày tỏ lòng cảm ơn đối với thực khách đã đến dự lễ cưới con mình.

    Chủ nhà hàng cho biết cô dâu, chú rể đến đặt tiệc là 15 bàn và không có nói tên thật của mình. Chỉ cho biết là cả hai cùng ở thành phố Mỹ Tho.

    Trước đó không lâu, tại Bình Phước cũng có một đám cưới đồng tính xôn xao. Đôi “uyên ương” trong đám cưới này là Đào Lê Đức Nghị (SN 1984, ngụ thị trấn Lộc Ninh, huyện Lộc Ninh, tỉnh Bình Phước) và Nguyễn Công Luận (SN 1995, ngụ xã Tiến Hưng, thị xã Đồng Xoài). Theo “chú rể” Nghị, đầu năm 2012, trong một lần dự đám cưới người bạn, khi lên sân khấu hát giúp vui, anh “kết” Luận rồi 2 người cho số ĐTDĐ của nhau. Khoảng 2 tháng sau, cả 2 về ở chung nhà trọ của Nghị tại ấp 1, xã Tiến Thành.


    “Vợ chồng” Nguyễn Công Luận - Đào Lê Đức Nghị.

    Tiếp xúc với phóng viên, Nghị cho biết mình là con trai út trong gia đình có 9 anh chị em. Mọi người trong nhà đều bình thường, riêng Nghị thì khi mẹ già thúc giục kiếm một cô gái nào đó để tìm hiểu rồi lập gia đình, anh phán: “Pê đê mà lấy vợ cái nỗi gì”! Từ năm 16 tuổi, Nghị đã rời gia đình đến làm công nhân ở thị xã Thuận An, tỉnh Bình Dương. Theo Nghị, khi nghe anh cưới người cùng giới tính, gia đình không ai phản đối gì cả.

    Trong khi đó, Luận là con út trong gia đình có 2 anh em. “Lúc mới quen, em đưa anh Nghị về nhà ra mắt. Cha mẹ em cũng phản đối nhưng sau đó thì không ai nói gì nữa. Vài tháng sau, em đến sống chung với anh Nghị ở nhà trọ” - “cô dâu” cho biết.

    Khi chúng tôi thắc mắc 2 người cưới nhau sẽ sinh sống thế nào, chuyện con cái ra sao…, Nghị tâm sự: “Khi người ta biết chuyện dị nghị, lúc đầu tụi em cũng mặc cảm nhưng nghe riết rồi cũng quen. Tới đây Quốc hội sẽ họp, không biết có công nhận kết hôn đồng tính hay không? Việc này giới tụi em rất quan tâm”.

    Nghị cho biết sau đám cưới, “vợ chồng” anh tiếp tục bán bún riêu trước Trường Trung cấp Y tế tỉnh Bình Phước. “Mỗi ngày tụi em bán 2 ca, lời khoảng 700.000 - 800.000 đồng. Tụi em sẽ đổi tên quán thành “Bún riêu Pê đê” để mọi người dễ nhớ... Sau này, vợ chồng em sẽ liên hệ bệnh viện để xin con nuôi và chỉ xin con gái” - Nghị thổ lộ.

    Thieugia sưu tầm và tổng hợp

    Shaojiazhuangzhu 韶家庄主 — 韶玉山

  4. #4
    Administrator
    Tham gia ngày
    Dec 2011
    Bài gửi
    2.162
    Thanks
    156
    Thanked 334 Times in 280 Posts
    Vụ án kỳ cục 'độc nhất vô nhị' trong số án hiếp dâm


    07.07.2013 | 13:30 PM

    CQĐT CAH Thanh Chương, Nghệ An đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với Nguyễn Khắc Toàn (1997, trú H. Thanh Chương, Nghệ An) về hành vi “Hiếp dâm” để tiếp tục điều tra. Đây được xem là vụ án kỳ cục thuộc diện “độc nhất vô nhị” trong số án hiếp dâm mà CQĐT CAH Thanh Chương thụ lý.

    Chập tối 21-5, Nguyễn Khắc Toàn đến rủ Nguyễn Thị H. (1996, trú cùng thôn) đi chơi với mục đích thử xem có “mần ăn” được chi không. Vô tư, H. nhận lời và rủ thêm bạn của mình L. cùng đi. Cả ba đến quán ven đường ngồi chơi và uống rượu. Sau khi say sưa chè chén, 21 giờ 30, Toàn chở H. và L. về nhà.

    Tuy nhiên, do nhà L. ở khá xa nhà H. nên Toàn đưa L. về trước rồi tiếp tục chở H. về để “tính” tiếp kế hoạch. Trên đường về, Toàn lại rủ rê H. đi ăn chè cho mát thì H. gật đầu đồng ý. Hai người chạy xe về xã Thanh Thủy, H. Thanh Chương. Ăn chè xong, H. giục Toàn về vì thấy đã khuya. Trên đường về, Toàn nói với H. mình để quên pin điện thoại ở quán rượu trước đó nên cùng quay lại. Tại đây, Toàn mua thêm một chai rượu và 2 chiếc bánh tráng làm mồi rồi tiếp tục cùng H. “chén tạc chén thù”. Sau khi “quất” xong chai rượu, H. thấy người nóng ran, quay cuồng nên vội bảo Toàn đưa về.
    Vụ án kỳ cục 'độc nhất vô nhị' trong số án hiếp dâm - Ảnh 1


    Mạnh và Toàn tại CQĐT.

    Nói chở bạn về nhưng lợi dụng H. say, Toàn nhằm hướng núi hẻo lánh thuộc thôn Kim Tiến, xã Võ Liệt, cách QL46 300m thẳng tiến. Đến khu vực đường dẫn vào các trang trại, do hơi men tiếp sức cùng dục vọng đê hèn, Toàn bảo H. xuống xe. Vì say, vừa xuống xe là H. ngã nhoài. Được thể, Toàn lao đến ôm ghì lấy H., cởi quần để giở trò đồi bại. Tuy say, nhưng bản năng tự vệ khiến H. còn nhận biết được sự việc nên cố chống trả, đạp Toàn té ngửa. Không chịu buông tha, Toàn tiếp tục lao tới để thực hiện bằng được hành vi. H. vẫn chống trả quyết liệt nên khiến Toàn dần đuối sức, không thể khống chế được H. “Bất lực” vì thấy không thể “ăn” được, Toàn gọi bạn của H. ra đưa cô về nhưng vì đã khuya, bạn của H. không đến. Bức xúc, cơn thèm khát lại trỗi dậy lần nữa, Toàn tiếp tục lao vào H. song chàng ta đành bó tay chào thua, không thể nào “khóa môi” cô gái.

    Không “cơm cháo” gì được, Toàn hậm hực chở H. về đầu thôn, đặt nằm bên gốc bàng rồi chạy xe về nhà. Trên đường về, Toàn gặp Trần Văn Mạnh (1993, người cùng thôn) đang lang thang một mình nên thông báo: “Con H. say rượu, đang nằm một mình dưới gốc cây bàng ấy!” rồi phóng đi. Mạnh nghe tin mà thấy “mở cờ trong bụng”, vội chạy đến gốc bàng để “tranh thủ” kiếm chác vì nghĩ H. đã say, “biết cha thằng mô mần việc mà sợ”. Tuy nhiên, giống như Toàn, Mạnh cũng bất lực trước sự kháng cự của H., Mạnh thở dốc, mệt mỏi trở về, để mặc H. ngủ bên cây bàng đến sáng hôm sau.

    Do hoàn cảnh khó khăn, lại không được học hành nên H. không dám nói với ai và nghĩ rằng mình sẽ có thai dù “chưa hề chi”. Lo lắng, buồn tủi, cuối cùng H. quyết định đến trình báo với cơ quan CA và cũng là để hỏi xem “liệu cháu có mang thai không”.

    Biết cơ quan CA vào cuộc điều tra, Toàn “phắn” ra Hà Nội để trốn. Tuy nhiên, ngày 31-5, gia đình đã “đón” chàng ta về, đưa đến cơ quan CA đầu thú. Đồng thời, lúc này Mạnh cũng bị tạm giữ. Tại CQĐT, hai đối tượng thừa nhận hành vi phạm tội của mình và CQĐT đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với Nguyễn Khắc Toàn về hành vi “Hiếp dâm”.

    P.V (Công an TP Đà Nẵng)
    Shaojiazhuangzhu 韶家庄主 — 韶玉山

  5. #5
    Administrator
    Tham gia ngày
    Jun 2011
    Bài gửi
    227
    Thanks
    15
    Thanked 19 Times in 18 Posts
    Phạm nhân cứa cổ bạn tù cố thủ hơn một giờ trong bệnh viện


    Chủ nhật, 17/8/2014 | 22:15 GMT+7

    Dùng vật nhọn cứa cổ bạn tù điều trị cùng phòng, Phan Công Trọng (33 tuổi) cố thủ trong phòng bệnh viện thách thức cảnh sát. Sau khi được thuyết phục, Trọng tự còng tay vào cửa sổ.

    Thượng tá Nguyễn Cảnh Chanh, Phó trưởng phòng cảnh sát trật tự xã hội Công an Nghệ An, cho biết, 14h chiều 17/8, lực lượng chức năng nhận được thông tin xảy ra vụ xô xát tại khu điều trị dành cho phạm nhân thuộc Bệnh viện Đa khoa Nghệ An. 12 chiến sĩ cảnh sát 113 lập tức có mặt tại hiện trường. Lúc này, Phan Công Trọng (33 tuổi, thị trấn huyện Tân Kỳ, Nghệ An) đang thụ án tại trại giam số 6 (Bộ Công an) với mức án chung thân vì tội buôn bán ma túy, bị AIDS đã giết chết một bạn tù cùng phòng điều trị.

    Trước đó, Trọng được đưa tới khu điều trị và nằm cùng phòng với hai phạm nhân khác là Phan Đức Long (57 tuổi, trú tại Nam Định) và Nguyễn Trọng Khánh (22 tuổi, trú tại Đông Hưng, Thanh Hóa).

    Theo thượng tá Chanh, do mâu thuẫn trong phòng chữa bệnh Trọng đã đánh hai người cùng phòng. Khánh to khỏe nên đã chống lại Trọng khi bị cắn vào người và kêu cứu cán bộ công an mở cửa chạy được ra ngoài. Riêng phạm nhân Long yếu sức hơn nên bị Trọng khống chế dùng vật nhọn bằng sắt giống hình lưỡi dao lam cắt nhiều nhát vào cổ, gục tại chỗ. Sau khi gây án, Trọng khóa cửa, cố thủ bên trong. Cảnh sát cơ động đã bao vây căn phòng và phong tỏa các khu vực xung quanh.

    Phan Công Trọng sau khi gây án, cố thủ trong phòng để uy hiếp cảnh sát. Ảnh:
    Nguyễn Hải.
    Thượng tá Chanh áp sát căn phòng nơi Trọng đang cố thủ và trực tiếp thuyết phục y. Sau khi được hỏi có muốn nói chuyện với gia đình không, Trọng đã cung cấp số điện thoại của mẹ đẻ và yêu cầu cảnh sát bật loa ngoài để nghe. Trọng tỏ ra khôn ngoan khi cho rằng cảnh sát cố tình lừa hắn để bắn hạ. "Tuy nhiên, sau khi cảnh sát hứa sẽ không bắn, Trọng mới bình tĩnh trở lại", thượng tá Chanh kể lại.

    Nghe lời cảnh sát, Trọng đã đến kiểm tra người bạn tù mà hắn vừa ra tay sát hại. và thông báo nạn nhân đã chết, rồi tiếp tục nghe cảnh sát thuyết phục. Đến 15h, Trọng đã đồng ý dùng chiếc còng số 8 mà cảnh sát chuyển vào để tự khóa hai tay vào còng. "Khi tôi tiếp cận còng chặt tay thì Trọng với vẻ mặt rất bình thản nói: Tôi tha cho bác đó...'. Trên mặt và người của Trọng nhiều vệt máu mà theo anh ta là của nạn nhân", vị Phó trưởng phòng cảnh sát 113 thuật lại và cho biết Trọng khai do tức hai người bạn cùng phòng khó tính nên đã gây án.

    Trọng cố thủ, đối đáp cùng cảnh sát. Ảnh: Nguyễn Hải
    Ghi nhận của VnExpress, đến 19h, hàng chục cảnh sát vẫn phong tỏa hiện trường nơi xảy ra án mạng. Cùng lúc này, hung thủ Phan Công Trọng mặc áo tù, bị còng tay được áp giải lên xe thùng rời khỏi hiện trường.
    Ông Nguyễn Danh Linh, Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Nghệ An, cho biết, khu điều trị cho phạm nhân - nơi xảy ra án mạng - nằm biệt lập, có hàng rào ngăn cách và thuộc quyền quản lý của trại giam. Mọi hoạt động thăm khám, ra vào khu vực này đều có sự giám sát của cán bộ công an.

    Nguyễn Hải



  6. #6
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Nov 2011
    Bài gửi
    762
    Thanks
    28
    Thanked 113 Times in 88 Posts
    Chuyện hy hữu: Viết đơn xin ly dị... họ


    Thứ 3, 26/08/2014 22:18:03

    Xin ra khỏi họ

    Ông Chử Văn Xuân chìa cho tôi xem một lá đơn độc đáo nhất trần đời: lá đơn xin "ly dị"… họ. Đơn viết: “Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Độc lập - Tự do - Hạnh phúc… Tuyên bố độc lập tách riêng thành một nhánh họ Chử Văn Thạch Cáp. Tôi Chử Văn Xuân, sinh năm 1927 một thành viên cao tuổi dòng họ Chử Thạch Cáp tuyên bố tách riêng một nhánh họ Chử như sau: Năm 2001, dòng họ Chử chúng tôi lập gia phả của họ. Do bất đồng trong việc lập gia phả, lộn xộn, trái với kỷ cương lễ giáo, đạo lý, gây bè phái mất đoàn kết nội bộ, phản bội tổ tiên, chèn ép gia đình tôi. Do đó gia đình tôi cự tuyệt không công nhận bản gia phả bất hợp lý này. Cùng lúc đó trưởng họ Chử Văn Hạnh tuyên bố gia đình tôi tạm dừng không sinh hoạt với dòng họ nữa. Từ đó đến nay, hàng năm đến ngày giỗ tổ và tảo mộ, gia đình tôi vẫn tiến hành tổ chức riêng biệt, độc lập thành một nhánh không quan hệ với dòng họ nữa. Với lý do đó tôi đề nghị trưởng họ Chử Văn Hạnh cắt phần gia phả của gia đình tôi và trả lại nguyên bản không được tẩy xóa. Kể từ nay gia đình tôi tuyên bố độc lập, cắt đứt quan hệ, tách riêng thành một nhánh họ Chử Văn vĩnh viễn không quan hệ với dòng họ do Chử Văn Hạnh trưởng họ”.


    Đơn xin ly dị họ của ông Xuân.

    Cuối đơn ông Xuân còn ghi rõ: “Đồng kính gửi UBND xã Tứ Xã để biết và báo cáo đảm bảo an ninh chính trị xã hội nếu có sự cố xảy ra bất thường. Bản tuyên bố này vĩnh viễn lưu truyền để lại cho các thế hệ mai sau của gia đình tôi. Tứ Xã ngày 21/3/2014. Chử Văn Xuân”.

    Chuyện họ hàng ở Tứ Xã (huyện Lâm Thao, tỉnh Phú Thọ) cực kỳ phức tạp. Xã có đến trăm chi họ thì phân nửa trong số đó xảy ra lộn xộn, tranh nhau vai trên, vế dưới trong đó có họ kỷ lục với trên ba mươi chi, họ ít cũng dăm bảy chi. Chi họ nào cũng rốt ráo vận động xây nhà thờ, đắp mả tổ. Thói đời, cái sau thường bao giờ cũng phải to hơn, cao hơn, hoành tráng hơn cái trước. Thỉnh thoảng làng xóm lại chứng kiến một vụ… li dị họ cười ra nước mắt. Tỷ như Hội đồng gia tộc họ K vận động ông trưởng họ để lại một phần đất làm nhà thờ tổ. Lúc đầu trưởng họ đồng ý nhưng đám con cháu cứ bàn ra, tán vào về giá cả nên sau lại ngãng ra. Hội đồng gia tộc bèn mua một mảnh đất bên ngoài thì vị trưởng họ liền đổi ý. Nhưng tất cả đã quá muộn. Hội đồng vẫn kiên quyết bổ đầu đinh trong họ ra mà đóng góp xây nhà thờ. Trưởng họ bị một phen bẽ mặt liền về vận động đám người thân của mình xây một nhà thờ họ riêng. Buổi họp bàn chưa xảy ra mà ông trưởng họ trên đường đi vận động đã bị cảm gục chết ngay ở cổng nhà người khác. Kể từ đó một họ K chia tách thành hai, mâu thuẫn vẫn còn day dứt mãi. Gặp nhau chẳng thèm chào hỏi. Ngày giỗ tổ không buồn thắp hương chung. Chạp họ dọn mộ tiền nhân cũng thiếu cảnh cụng chén đụng bát cười nói.

    Nhà văn Nguyễn Hữu Nhàn quê ở Tứ Xã. Ông kể gốc là họ Bùi nhưng đến đời mình ăn thừa tự bên ngoại tức họ của ông Tổng Cóc (người lấy bà chúa thơ Nôm Hồ Xuân Hương làm lẽ) nổi tiếng nên cải thành họ Nguyễn. Thế nên ở làng mới có chuyện con đẻ nhưng khác họ bố mình là vì thế. Cái chức trưởng họ, phó họ giờ oai ghê gớm. “Mai anh bố trí đi đón bà nhé, ăn mặc lịch sự vào, đừng để họ nhà gái nó khinh cho!”. “Dạ, dạ, cháu nhớ rồi thưa ông”. Người cháu năm nay đã ngoại tám mươi, tóc phơ phơ bạc, tay chân run rẩy đứng nghe lời huấn thị của “ông trẻ” mới chỉ ngoài bốn mươi phân công chuyện đi rước dâu cho con trai. Ông trẻ là trưởng họ nên oai lắm. Ngồi mâm trên nhiều người hãi chẳng dám vào cùng nên lắm lúc riêng ông một mâm, một cỗ.

    Ba đời không hòa giải

    Làng nhiều nơi giờ chỉ còn cái vỏ xấu xí mà hồn cốt đã mất từ lâu. Giờ người làng cũng ích kỉ, kèn cựa nhau ghê gớm, không mấy ai còn giữ được tình cảm tối lửa tắt đèn. Làng cũng quán xá, tệ nạn, cũng lô đề, vỡ hụi li bì. Những ngôi làng cổ trên đất Tổ với văn hóa độc đáo như hát xoan Kim Đức, hát ghẹo Tam Cường, nói phét Văn Lang… không hiểu sao đều nghèo cả. Có lẽ vì nghèo mà họ thể hiện ước muốn cuộc sống tốt đẹp hơn qua lời ca, tiếng hát, qua chuyện kể hoặc vì họ thanh sạch, nề nếp quá mà nghèo chăng? Tứ Xã điển hình cho những làng quê thời kinh tế thị trường, nơi văn hóa truyền thống thì phai nhạt mà văn hóa mới chưa kịp thấm sâu. Trong một ngõ nhỏ ở Tứ Xã người ta chỉ cho tôi hai ngôi nhà liền nhau của hai anh em ruột Bùi và Ngọt (đã đổi tên). Một ông chạy lại nhìn rồi bảo: “Không có sự gì đâu. Các ông bà có nhớ hôm mai táng cụ, xe tang của ta suýt bị đổ không? Góp bao nhiêu tiền họ làm gì không biết mà có con đường ra nghĩa địa cứ để ngập ghềnh, mấp mô mãi. Thế này sẽ có vụ đổ xe tang. Còn khối hài cốt bị nghiêng”. Bố mẹ họ mất đi để lại cho hai mảnh đất. Đất người em ở đằng sau, đất người anh ở đằng trước, muốn ra ngõ người em phải đi qua đất nhà anh. Một buổi chẳng biết cơn cớ gì người anh cho gọi thợ xây bịt lối không cho em đi qua ngõ nữa. Ngọt sang nói với Bùi phải trái mãi không xong tức mình kiện ra tòa. Tòa xử người anh phải đập bỏ bức tường bao chắn ngõ mở lối cho người em đi. Bức tường đập xuống, tình cảm anh em cũng bị đập bỏ theo.

    Dân gian vẫn thường bảo: “Nhất thế tụng, bách thế thù” nghĩa là một đời kiện, trăm đời thù. Hai anh em nọ thề với nhau ba đời không thèm hòa giải. Lúc hấp hối vì bạo bệnh người em chẳng buồn sang nhìn mặt anh lần cuối. Người anh thấy vậy dặn thân nhân cố tình để trống kèn ầm ĩ ba ngày ba đêm không cho nhà người em yên giấc. Người nhà em cũng chẳng phải loại vừa vun lá, chất rơm đốt một đống rấm to đùng. Khói bốc lên mù mịt không phải để xua muỗi, xua mòng mà xua bớt khách khứa đến dự đám ma của anh mình. Đòn thù thâm độc giữa thủ túc với nhau ngay cả khi một người đã chết. Làng lại có chuyện bà N.T.Thờ (đã đổi tên) dứt ruột sinh được mười hai người con nhưng số phận hẩm hiu chỉ dưỡng được có hai người, một trai và một gái. Chồng chẳng may mất sớm để mình bà Thờ cun cút nuôi con. Lớn lên, con gái lấy chồng, yên bề gia thất ở xã khác còn bà ở với người con trai trên mảnh đất của tổ tiên. Vì một mâu thuẫn nào đó người con trai giận mẹ, dựng một ngôi nhà gần đó ở riêng. Tuy ở riêng nhưng anh này thù ghét mẹ đẻ mình đến mức toàn buộc trâu bò ngay cột nhà của bà để chúng ỉa đái, mùi xú uế xộc thẳng vào buồng cho bõ tức. Ông chú ruột thấy cảnh chướng tai gai mắt ra khuyên: “Cháu à, làm con không được đối xử như thế! Mẹ có dở cũng là mẹ của mình…”. Anh con trai không nói năng gì nhưng kể từ đó đâm ra thù lây cả ông chú. Anh ra chợ mua một con chó nhỏ về lấy ngay tên ông chú ruột mà đặt tên cho nó để ngày ngày mắng chửi cho bõ tức. Mắng chửi một cách công khai mà ông chú đắng họng không thể nói năng được gì.

    Nguồn : Báo Nông Nghiệp
    Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
    Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ
    "Ai bảo chăn trâu là khổ'' ?
    Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao...

  7. #7
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Nov 2011
    Bài gửi
    762
    Thanks
    28
    Thanked 113 Times in 88 Posts
    Thời Thế
    <><><>



    Thời buổi này, chưa cưới thì cũng ở với nhau như vợ chồng, cưới rồi thì nằm chia giường như chưa đưa nhau ra phường đăng ký.

    Vật nuôi thì cũng áo quần mũ mão như người, còn người thì nude không khác gì con vật.

    Con trẻ thì già đời triết lý như ông cụ, trong khi người lớn cả, thì lại suy nghĩ ấu trĩ như trẻ con.

    Gái thì nam tính hùng hổ không khác gì đàn ông, còn zai lại ẻo lả không khác gì phụ nữ.

    Thằng ko có của thì tiêu tiền như rác, tỏ ra ko khác gì đại gia, còn kẻ giàu thật thì giả nghèo giả khổ.

    Bồ thì cứ như chồng, công khai thể hiện tình iu khắp nơi khắp chốn, còn chồng thì cứ như bồ, thậm thụt hoạt động bí mật như tình báo năm xưa.

    Đứa có hình xăm thì y như rằng không chịu được nóng, người dùng iPhone thì quần ko có túi, kẻ đeo đồng hồ thường vỗ đùi, còn thằng bọc răng vàng thì nhếch mép lại là một thói quen.


    Có anh phán trên mạng là bây giờ, trong sổ tiết kiệm ko có đủ 1 tỉ, thì ko được coi là tiết kiệm, chỉ được coi là số dư thôi. Cúi mặt ngẫm lại mình, hoá ra, mình xưa nay trong tài khoản chỉ có tiền lệ phí, có lúc đến lệ phí còn chả đủ.

    Lâu dần, chợt hiểu ra, thời gian của kẻ đeo đồng hồ 500k, với kẻ đeo đồng hồ 10 triệu cũng đều như nhau.

    Uống chai rượu 50k, với chai tiền triệu đến lúc say cũng đều ôm em Huệ cả.

    Ở nhà 30m2, hay nhà 300m2, thì nỗi cô đơn cũng chỉ có cùng tên gọi.

    Rồi một ngày sẽ hiểu ra, hạnh phúc tại tâm, mới chính là thứ mà bao nhiêu của cải vật chất cũng không thể tạo ra được.

    Hút bao thuốc 20k, hay đặc sản của Lahabana, thì rồi cũng đều mắc lao phổi. Ngồi ghế thương gia, hay ghế siêu tiết kiệm mà bay qua Ucraina, thì cũng đều không còn đường mà quay về.

    Hiểu được ra những điều này, biết hài lòng với cuộc sống, thì sẽ yên bình cả thôi. Quan trọng nhất là bạn sống với ai, ai sẽ "dù cho mưa anh xin đưa em đi đến cuối cuộc đời..." mới là điều quý giá nhất.

    Đời vốn nhiều chông gai, hãy luôn biết cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, cho ta thêm ngày mới để yêu thương.

    -Sưu tầm-
    Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
    Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ
    "Ai bảo chăn trâu là khổ'' ?
    Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao...

  8. #8
    Administrator
    Tham gia ngày
    Dec 2011
    Bài gửi
    2.162
    Thanks
    156
    Thanked 334 Times in 280 Posts
    Thiếu nữ khỏa thân ở rạp chiếu phim để níu kéo người tình


    Sự việc này xảy ra vào khoảng 10h30 tối 15/3 tại 1 rạp chiếu phim ở Hải Phòng. Cụ thể cặp nam nữ xảy ra cãi vã và nói lời chia tay. Cũng bởi muốn níu kéo tình cảm nên cô gái đã đe dọa sẽ cởi phăng quần áo trước đám đông.

    Theo một người có mặt tại rạp chiếu phim kể lại thì: Sau khi xem phim xong, cô gái muốn níu kéo tình yêu nên đã lên tiếng dọa chàng trai “nếu anh bỏ em thì em sẽ chết ở đây. Em sẽ tự tử. Em sẽ cởi hết quần áo trả anh.

    Bất chấp những lời thách thức đó của cô gái, chàng trai vẫn quay mặt định bỏ đi. Ngay lập tức, cô nàng cởi phăng quần áo trước sự ngạc nhiên của chàng trai cũng như rất đông người tại rạp.

    Sau một hồi khuyên giải nhưng bất thành, chàng trai đã bỏ đi. Cô gái thấy vậy bèn ôm chầm lấy bạn trai, một mực không cho đi. Chỉ khi bảo vệ lên đưa vào nhà vệ sinh bắt mặc quần áo sự việc mới kết thúc.
    Shaojiazhuangzhu 韶家庄主 — 韶玉山

  9. The Following User Says Thank You to thieugia For This Useful Post:

    trai_xu_doai (18-03-2015)

  10. #9
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Dec 2012
    Bài gửi
    200
    Thanks
    91
    Thanked 23 Times in 19 Posts
    Bây giờ loạn chúng nó hết rồi .

  11. #10
    Senior Member
    Tham gia ngày
    Jul 2013
    Bài gửi
    281
    Thanks
    18
    Thanked 46 Times in 39 Posts
    Tiếc không được chứng kiến.

Quyền viết bài

  • Bạn không thể gửi chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi file đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài viết của mình
  •